Đám người Linh Thiên Điêu đều câm như hến, ánh mắt nhìn về Tịch Thiên Dạ như nhìn thấy ma quỷ.
Một tồn tại cực hạn ở Hắc Bạch Thần Thành, một đời võ thượng Thánh Quân thế mà bị Tịch Thiên Dạ giết chết, chính xác là bị hành hạ cho đến chết.
Tất cả mọi người không cách nào quên khoảnh khắc trước khi chết của Hắc Đồng Thánh Quân, loại ánh mắt tuyệt vọng, hoảng sợ cùng cầu xin.
Giết chết Häc Đồng Thánh Quân, Tịch Thiên Dạ không nói lời nào mà xoay người rời đi.
Linh Lan Nặc nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ, trong mắt chỉ có sự rung động cùng phức tạp.
Khoảng thời gian kế tiếp, Tịch Thiên Dạ không ngừng xuyên qua mọi ngõ ngách trong Thí Luyện Chỉ Địa, mặc dù nơi này có không ít lục địa cỡ nhỏ, nhưng chưa hắn sẽ có bảo vật vừa ý Tịch Thiên Dạ.
Tuy rằng ở một ít khu vực đặc biệt nguy hiểm có bảo vật hấp dẫn Tịch Thiên Dạ, nhưng hẳn cũng chỉ có thể chùn bước chân, không dám xâm nhập quá sâu.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ có thể tự do đi lại bên trong Thí Luyện Chỉ Địa, nhưng hiệu suất lấy được bảo vật không có nhanh như mọi người tưởng tượng.
Đương nhiên, nếu bàn về số lượng bảo vật đạt được, e là không ai có thể so sánh cùng Tịch Thiên Dạ.
Không giống với những người khác, sinh linh rong di tích Thiên Lan coi trọng thượng cổ truyền thừa cùng các loại bí thuật, một khi tìm được thượng cổ truyền thừa của chủng tộc mình, e là sẽ dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3557737/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.