Chương trước
Chương sau
Sinh linh Hắc Bạch Thần Thành đâu thể nào biết được.

Trên trời dưới đất, chỉ căn địa phương nào có chứa ngũ hành, thì Tịch Thiên Dạ có thể thi triển Ngũ Hành Độn Thuật.

Đối với Hàn Diễm Linh Tộc thì không gian phong tuyết chính là ưu thế sân nhà, nhưng đối với Tịch Thiên Dạ cũng là như thế.

Nhưng Tịch Thiên Dạ có ưu thế lớn hơn, Lãnh Nhược Không bị đánh đến không có bất kỳ cơ hội phản kích cũng là điều đương nhiên.

Trận đấu đầu tiên của Tịch Thiên Dạ đã kết thúc, đánh bại Lãnh Nhược Không thuận lợi tấn cấp Top 16, lại bước thêm một bước trong giải thi đấu Thôi Xán Chi Tinh.

Bầu không khí trong Hắc Bạch Thăn Thành có chút nặng nề, thậm chí có ít người nghĩ thần nghĩ quý, lo lắng Tịch Thiên Dạ thật sự có thể đoạt giải quán quân Thôi Xán Chi Tinh.

"Thiên Huân sư muội, ngươi điên rồi sao? Tịch Thiên Dạ không có khả năng đoạt giải quán quân, nơi đây chính là Hắc Bạch Thần Thành, sao có thế mặc cho hắn phách lối?”

Lâm Anh Hán nhìn Hướng Thiên Huân, trong mắt tràn đầy im lặng. Ngay vừa rồi, một người không thích đánh bạc như Thiên Huân sư muội thế mà chạy tới sòng bạc, lấy toàn bộ gia sản cược Tịch Thiên Dạ thẳng.

Sau khi Lâm Anh Hán biết việc này, cũng chỉ có thể biểu lộ "rèn sắt không thành thép”, thật sự là quá cảm tính, đây không phải là chủ động đưa tiền cho người khác sao?

Hơn nữa gia sản của Hướng Thiên Huân cũng không ít, bởi vì đạt được truyền thừa của thượng cổ kiếm tu nên Kiếm Đế Cung rất coi trọng cùng sủng ái nàng, mấy vị sư môn trưởng bối cho nàng không ít đõ ốt, cộng thêm một ít thượng cổ bảo vật đạt được từ trong di tích Thiên Lan, có vài món có giá trị liên thành... Là Kiếm Đế Cung Đại sư huynh, có đôi khi Lâm Anh Hán phải ganh ty với Hướng Thiên Huân.

Không nghĩ tới, chỉ hơi không chú ý một chút... Hướng Thiên Huân đã cầm tất cả bảo vật đi đánh bạc, còn cược Tịch Thiên Dạ thắng!

Lâm Anh Hán giận đến đỏ mặt... sao ngươi không biết trân quý bảo vật của mình như thế a, nếu không cần thì cho đại sư huynh như hân không được sao, vô duyên vô cớ tặng không cho người

Mấy vị đệ tử Kiếm Đế Cung nhìn Hướng Thiên Huân như nhìn kẻ ngốc.

“Thiên Huân sư muội, ngươi làm như thế, nếu để cho trưởng bối trong Cung biết được, e là sẽ phải nhận trách phạt”

Một nữ đệ tử Kiếm Đế Cung có quan hệ không tốt với Hướng Thiên Huân thản nhiên nói. Hiển nhiên, ý của nàng rất rõ ràng, là cười trên sự đau khổ của người khác.

Lâm Anh Hán than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói:

"Hồ đồ a! Thiên Huân sư muội có biết hay không, các trưởng bối Kiếm Đế cung chúng ta đã bỏ ra rất nhiều tài nguyên cược Tịch Thiên Dạ thua, chẳng lẽ ầm mắt của các trưởng bối không bằng ngươi sao?”

"Cược cũng đã cược.”

Hướng Thiên Huân lườm bọn họ một cái, không thèm để ý bọn hẳn đi qua một bên.

Nàng rất rõ ràng, nàng cược không phải là thắng bại, sao bọn họ có thể hiểu đây.

Thật ra, không phải toàn bộ tu sĩ đại lục Nam Man đều hi vọng Tịch Thiên Dạ thua

Vẫn có không ít người hi vọng Tịch Thiên Dạ thẳng.

Thậm chí có rất nhiều người hoàn toàn không quen biết Tịch Thiên Dạ, nhưng bọn hắn vẫn lựa chọn ủng hộ Tịch Thiên Dạ.

Mặc dù bọn hẳn nhỏ yếu, gom góp toàn bộ tài sản để đánh cược cũng không được bao nhiêu, nhưng bọn hãn là thật lòng.

Tỷ như Lục Tâm Nhan, Chúc Hiểu Trang, thậm chí Vân thị huynh muội... Bọn hẳn vẫn luôn yên lặng ủng hộ Tịch Thiên Dạ.

Kể cả khi trưởng bối của bọn hẳn không ủng hộ. cùng xem thường Tịch Thiên Dạ.

Cuộc thi xếp hạng của giải đấu Thôi Xán Chi Tinh được xắp xếp rất chặt chẽ, trận đầu vừa kết thúc thì trận thứ hai cũng đã sắp bắt đầu.

Đối thủ của Tịch Thiên Dạ ở trận thứ hai vẫn không phải là mấy cường giả trẻ tuổi Hắc Bạch Thần Thành, theo một khía cạnh nào đó, vận khí của hắn không tệ. Ít nhất, hắn vẫn chưa cần phải cố hết sức.

Trong cung điện dành cho người dự thi nghỉ ngơi, không gian lực lượng buông xuống, Tịch Thiên Dạ bị truyền tống đến một không gian đấu chiến.

Nơi đây ánh sáng ảm đạm, âm trầm, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh.

Kỳ quái là, mùi máu tanh này không khiến người chán ghét, ngược lại tản ra một mùi thơm khiến cho tỉnh thần thoải mái

"Trong cơ thể sinh vật sao?”

Tịch Thiên Dạ vừa xuất hiện liền ngay lập tức phát hiện nơi đây không phải là không gian bình thường.

Hắn hơi cảm ứng một chút xíu liền hiểu ra, hắn đang ở trong cơ thể một sinh vật khổng lồ, chuẩn xác là ở trong dạ dày của nó.

Hiển nhiên sinh vật khổng lồ này đã sớm tử vong, không hề có hơi thở của sự sống, thậm chí khí quan cùng máu thịt trong cơ thể đều đã trở thành hóa thạch, chỉ có một ít vị trí đặc thù vẫn còn nhìn thấy máu thịt, trong mạch máu còn có huyết dịch đang lưu động.

Tịch Thiên Dạ cũng không nghĩ tới trong Đấu.

Chiến Cung lại có một không gian thần kỳ như thế.

Hiển nhiên, đây chắc chắn là đại thủ bút của Thiên Lan Thần Tông năm xưa, di tích Thiên Lan của bây giờ không có năng lực như thế.

Tịch Thiên Dạ đứng ở một chỗ không rõ, phía trên vẫn còn nhìn thấy mạch máu, chẳng qua đã hóa đá từ lâu.

Hắn chắp tay sau lưng, đưa mắt nhìn về phía trước, ở trăm dặm phía trước cũng có người đang đứng nhìn về phía hắn.

Chuẩn xác mà nói, đó là một nữ tử khá là xinh đẹp, có thể nói là hoạt sắc sinh hương, không kém hơn một chút nào so với Cố Khinh Yên cùng Cố Vân.

Nàng cũng rất tò mò hoàn cảnh nơi đây, đôi mắt đẹp nhìn nhìn chung quanh, trong mắt có rung động cùng ngạc nhiên.

Không gian này thật quỷ dị, nàng cũng là lần đầu tiên gặp phải.

Theo tính toán của nàng, chỉ riêng đường kính của dạ dày cũng có mấy trăm cây số, rốt cuộc là sinh vật gì lại có kích thước khổng lồ như thế?

Nàng từng đọc rất nhiều điển tịch ghi chép về thời

thượng cổ thần thoại, nhưng những Thần thú trong truyền thuyết kia cũng không có kích thước khống lồ như thế!

Một cái dạ dày đã có đường kính mấy trăm cây số, chẳng phải nói chỉnh thế của nó ít nhất cũng có mấy ngàn cây số sao?

Mấy ngàn cây số... thật sự không thể tin được.

“Thì ra là Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc.”

Tịch Thiên Dạ nhìn nữ nhân kia, chỉ hơi liếc mắt đã nhìn ra được nàng là tộc nhân Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc.

Toàn bộ dị tộc trong di tích Thiên Lan đều có hình dáng khác nhau, chỉ cần dựa theo bề ngoài có thể nhìn ra được thân phận của bọn họ. Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc có bề ngoài tương tự Nhân tộc đến chín mươi phần trăm, hơi không chú ý sẽ nhận lầm bọn họ là Nhân tộc.

Đương nhiên, đây chỉ là hình thái thứ nhất của Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc, cũng có thể nói là hình thái ngụy trang.

Bởi vì ở thời thượng cổ thần thoại, toàn bộ thế giới Thái Hoang lấy Nhân tộc làm đầu, thống ngự lục hợp bát hoang.

Cho nên, ngoại hình càng giống Nhân tộc càng an toàn cùng ưu việt

Trong lịch sử tiến hóa lâu đời, rất nhiều chủng tộc. đều có khuynh hướng tiến hóa về Nhân tộc, đây cũng. là vì sao trên trắm dị tộc trong di tích Thiên Lan đều tương tự Nhân tộc, không có bất kỳ chủng tộc nào lại không có đặc thù của Nhân tộc.

"Tịch Thiên Dạ!”

Nữ nhân Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc kia rốt cục chú ý tới Tịch Thiên Dạ, trong nháy mắt nhìn thấy Tịch Thiên Dạ, con ngươi nàng đột nhiên co rụt lại.

Nàng cũng không ngờ tới đối thủ của mình lại là Tịch Thiên Dạ, thiếu niên đến từ đại lục Nam Man làm mưa làm gió ở Hắc Bạch Thần Thành.

Trong cung điện khu quan chiến tầng thứ nhất, Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc Tước Vân Đồng bưng cái miệng nhỏ, trừng mắt thật to nhìn lên màn ảnh, im lặng không nói nên lời. Trước đó nàng còn đang làm nũng muốn tỷ tỷ báo thù cho nàng, hung hăng giáo huấn Tịch Thiên Dạ, không ngờ nhanh như vậy tỷ tỷ đã gặp tên hỗn đản Tịch Thiên Dạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.