Chương trước
Chương sau
Những người nguyên bản tính toàn lấy một lời bốn hoàn hảo kia tự nhiên là thất bại.

Tâm tình rất nhiều người đều phức tạp và đẳng chát, nhìn bảng tỉ lệ đặt cược từ một ăn mấy ngàn vạn trở thành một ăn một thì là tâm trạng gì?

Đó chính là thấy tiền của mình cứ không cánh mà bay, từng chút từng chút một,

Dùng một hoang thạch thượng cổ để kiếm ngàn vạn hoang thạch thượng cổ cuối cùng cũng vén vẹn là giấc mơ mà thôi.

Làm sao sẽ có đĩa bánh rơi xuống từ trên trời được............

Mà dù có rơi thì ngươi cũng chưa chắc có thể vượt mặt người khác mà giành được.

Đây chính là hiện thực, khi có một tình huống mà tất cả mọi người đều cho là dễ ăn thường thường đều là âm mưu.

Tỉ lệ đặt cược một ăn một......

Đây chỉ có thể nói là tỉ lệ đặt cược bình thường, thậm chí tỉ lệ này còn là hơi thấp.

Khi mà lợi nhuận rất thấp, chỉ có đặt càng nhiều thì kiếm được mới nhiều. Nhưng vấn đề là không mấy ai dám mạo hiểm, cược theo kiểu được ăn cả ngã về không như thế.

Là dân cờ bạc thì tự nhiên sẽ hiểu một cái đạo lý, trước khi có kết quả cuối cùng thì bất kỳ biến cố gì cũng có thể xảy ra.

Bởi vậy nên lượng tiền cược chảy vào đã dăn dăn chậm lại, không tăng một cách khoa trương như trước nữa.

Đương nhiên, cũng chỉ là chậm lại mà thôi.

Trên thực tế lượng tiền cược chảy vào vẫn gia tăng liên tục, dù sao sinh linh trong Hắc Bạch thần thành quá nhiều, mà mỗi chủng tộc đều có quan niệm và địa vực khác nhau, dưới tình huống người bản địa đánh cược với người ngoài, bọn họ có khuynh hướng giúp đỡ người bản địa.

Dù cho bọn họ không hẳn coi là đánh bạc, chỉ là một điểm tâm ý nho nhẻ, hoặc là nói một cái thái độ của mỗi người mà thôi.

Cho nên số lượng người cược Tịch Thiên Dạ thua cứ liên tục tăng lên, sau mấy tiếng thì tỉ lệ đặt cược đã là hai ăn một.

Kết quả là tỉ lệ cược Tịch Thiên Dạ thẳng lại có thể kiếm lời nhiều hơn, mà theo xu thế hiện tại thì tỉ lệ này sẽ chỉ có càng ngày càng cao hơn thôi.

Nhưng dù là thế thì người nguyện ý cược Tịch Thiên Dạ sẽ thắng cũng rất ít.

Bởi không một ai cho rằng Tịch Thiên Dạ có thể thành công, chưa nói đến người của Hắc Bạch thần thành, dù là các tu sĩ của đại lục Nam Man cũng đều. nghĩ như vậy.

Dù Tịch Thiên Dạ mạnh cũng không thể mạnh hơn Thánh Hoàng!

Đáp án quá rõ ràng rồi.

Cho nên rất nhiều tuyệt thế thế lực của đại lục Nam Man đều lén lén lút lút, âm thầm cược Tịch Thiên Dạ thua, mặc dù tỉ lệ cược không cao nhưng được cái chắc thắng.

Kiếm bộn không lỗ, cớ sao không làm?

"Đế tử đại nhân, mạo hiểm như vậy sợ là không ổn đâu!

Một lão nhân của Lôi Thị đế tộc do dự nhìn qua Hằng Dương đế tử.

Mới vừa rồi Hằng Dương đế tử đã âm thầm phân phó lão cược Tịch Thiên Dạ thua, mà số tiền cược còn khá kinh người, dù là đặt trong Lôi Thị đế tộc cũng là một con số kinh khủng. Cược một món tiền khổng lồ như vậy, thẳng dĩ nhiên là tất cả đều vui, ngộ nhỡ thua.....lão không dám nghĩ tiếp. Dù là Hãng Dương đế tử trở lại trong tộc sợ cũng không thể tránh khỏi bị xử phạt nghiêm khắc một phen.

Dù sao tài phú trên người của Hằng Dương đế tử khi đến Thiên Lan di tích đều là của Lôi Thị đế tộc phát cho chứ không phải tài sản của riêng hắn.

Hãng Dương đế tử cứ tự tiện làm chủ như vậy. thực sự có chút quá mạo hiểm.

Ánh mắt của Hằng Dương đế tử đã âm trầm vô cùng, trầm giọng nói.

"Ngươi hắn là cũng cho rằng Tịch Thiên Dạ có thể thắng à?”

Lão nhân áo trắng nghe vậy, lắc đầu, cười khổ nói.

"Sợ là Tịch Thiên Dạ bị điển rồi, xuất suất hẳn có thể thẳng phải nói là vô cùng xa vời. Nhưng mà...... đế tử đại nhân, mọi thứ đều có thể xảy ra việc ngoài ý muốn, chúng ta không thể không đề phòng.........Ngài cũng biết người này rất giỏi về sáng tạo kỳ tích, chuyện gì cũng có thể phát sinh trên người hắn, thuộc hạ cho rằng như vậy quá mạo hiểm.”

"Hừ, ngu xuẩn!"

Hãng Dương đế tử cười lạnh, ánh mắt lạnh lùng.

"Tịch Thiên Dạ không phải điểm đâu, hắn là đang tự tìm đường chết, không biết sống chết. Có thể hắn đã sáng tạo được kỳ tích, nhưng ngươi cũng phải nhìn xem hắn đang làm loạn ở chỗ nào. Đây chính là Hắc Bạch thần thành, tòa cổ thành tàng long ngọa hổ. Bởi vì Nguyên Lực thần châu ảnh hưởng đến toàn bộ Hảo Bạch thần thành, thậm chí còn kinh động đến một món tài phú khổng [ồ của toàn bộ dân thành, ngươi cho rằng các đại nhân vật phía sau Hắc Bạch thần thành có thể để Tịch Thiên Dạ thẳng cuộc tranh tài sao?"

“Tỉnh lại đi, dù là thế nào đi nữa thì Tịch Thiên Dạ cũng không thể thắng đâu."

Hãng Dương đế tử lắc đầu, trong lòng phẫn nộ vô cùng, nếu có thể giết Tịch Thiên Dạ thì sợ là đã sớm băm hẳn thành trăm nghìn mảnh rồi.

Nguyên Lực thần châu đã xuất thế mà mấy lão đại phía sau màn của Hắc Bạch thần thành có thể để Tịch Thiên Dạ thắng mới là chuyện lạ đấy.

Chuyện này từ khi bắt đầu đã không có chút khả năng thành công nào cả.

Lão nhân áo trắng sững sở, con ngươi mau chóng co rụt lại, bừng tỉnh ngộ.

Nếu Tịch Thiên Dạ thẳng thì quả thực khó mà tin được, đối thành lão thì cũng khẳng định sẽ không để Tịch Thiên Dạ thẳng với bất cứ giá nào.

“Cho nên dù Tịch Thiên Dạ nghịch thiên vô địch thì sao? Có thể đánh bại cả Linh Thiên Dụ thì thế nào? Hắn có thể thẳng được cả tòa Hắc Bạch thăn thành không?"

Hãng Dương đế tử cười lạnh, phất phất tay.

"Mau chóng đặt cược đi, Tịch Thiên Dạ đã tự mình đi tìm đường chết, chúng ta vì sao lại không thừa cơ hưởng ké chén canh ngon cơ chứ!?

Hắn đã hết hi vọng với Nguyên Lực thần châu, nhưng nếu bởi vì Nguyên Lực thần châu xuất thế mà sinh ra tài phú thì hắn tự nhiên cũng muốn chiếm được một khối.

Thực ra không chỉ Hãng Dương đế tử mà rất nhiều thế lực khác trên đại lục Nam Man đều nghĩ vậy.

Là một tuyệt thế thế lực của đại lục Nam Man, bọn hắn không chỉ không ủng hộ người một nhà mà còn lén lút ủng hộ Hắc Bạch thăn thành, hành vi đấy thật sự đáng khinh bỉ, nhưng với lợi ích trước mắt, cái gì cũng có thể bỏ qua một bên.

Không phải ai cũng đều kiên cường bất khuất, nơi nào có lợi thì nơi đó mới có giang hồ.

Về phần Hắc Bạch thăn thành thì càng không căn phải nói, phảng phất tất cả mọi người đều đã thương lượng với nhau, cùng cược Tịch Thiên Dạ thua, mà lượng tiền cược cũng được phân biệt rõ ràng. Thế lực lớn cược nhiều một chút, thể lực nhỏ thì ít hơn, cứ như thế mà tính.

Tựa như bọn họ không phải đang đặt cược, mà là đang cắt một chiếc bánh ngon lành, chia cắt từng phần rõ rằng.

Hiến nhiên trong mắt bọn họ thì kết quả đã được. định sẵn, vấn đề duy nhất chỉ là phân chia lợi ích.

Theo những đại nhân vật và đại tộc của Hắc Bạch thần thành ra trận, tỉ lệ đặt cược phát sinh biến hóa long trời lở đất lần nữa, vẻn vẹn một khắc đồng hồ thôi mà tỉ lệ đặt cược vốn từ hai ăn một đã trở thành năm ăn một, sáu ăn một......

Về phần đặt cược Tịch Thiên Dạ thắng thì vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, tựa như một vũng nước đọng.

Chỉ có số ít người hiếu kì hoặc là chút bách tính của Hắc Bạch thần thành nhìn trúng tỉ lệ cao, muốn thử vận may và những tu sĩ nào của đại lục Nam Man mà thực sự ủng hộ Tịch Thiên Dạ mới chạy tới cược bên này.

Bất kì thế lực hay là đoàn thể nào đều không cược cho Tịch Thiên Dạ thẳng dù chỉ một.

Tịch Thiên Dạ lẳng lặng nhìn vào bảng đặt cược, chỉ cười lạnh, không nói gì.

Tỉ lệ cược hắn thua càng ngày càng cao thì có gì không tốt chứ?

Cố Khinh Yên và Cố Vân thì đều đang lo lắng, các nàng cũng không phải người bình thường, đã từng là người cầm lái của thế lực một phương, tự nhiên có thể nhìn ra tình huống có chút không đúng.

Hai người đột nhiên ý thức được một vấn đề.....Nếu Tịch Thiên Dạ thật sự thắng thì Hắc Bạch thần thành sẽ như thế nào? Mà bọn họ lúc đó phải làm gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.