Chương trước
Chương sau
"Mười ngày trước Hàn Ảnh Nhi tỷ tỷ đã rời khỏi Hắc Bạch Thần Thành để triệu tập các thôn dân phân tán khắp nơi trong di tích Thiên Lan, hẳn là không bao lâu sẽ có tin tức truyền đến”

Thải Thận Nhi đắc ý nói.

Thật lòng mà nói, người bọn hắn tín nhiệm nhất đương nhiên là người trong thôn, không có người đáng tin hơn bọn họ.

Cho nên mấy người Long Thiên Nhi vẫn luôn chuẩn bị, cho dù Long Nhân tộc cùng Man Ma Thản tộc không ủng hộ bọn hắn thì vẫn còn có thôn trang làm chỗ dựa.

Thôn trang mặc dù không lớn, cũng chỉ có vài trăm người, nhưng mỗi một người đều có huyết mạch không tầm thường.

Nếu so với sáu đại thần tộc trong Hắc Bạch Thần Thành, huyết mạch bọn họ mới thật sự mạnh mẽ, có thể xưng đệ nhất trong di tích Thiên Lan.

Dù sao một thẳng nhóc bốn tuổi trong thôn bọn họ cũng có thể tiện tay treo Thánh Nhân lên đánh.

Cái gọi là sáu đại thần tộc chỉ là tộc nhân bình thường còn sót lại của chín đại thượng tộc mà thôi.

Nhưng bọn họ không giống, tất cả mọi người đều mang huyết mạch hoàng tộc còn sót lại của chín đại thượng tộc. Trải qua thời gian mấy chục vạn năm, nhân khẩu cũng chỉ có vài trăm người.

Tịch Thiên Dạ không ngờ mấy người Long Thiên Nhi vì hắn mà đã âm thầm làm nhiều chuyện như vậy, trong lòng có chút ấm áp, mặc dù hẳn cũng quá để trong lòng cái gọi là "Người hộ đạo" Thiên Lan Thần Tông, bởi vì hẳn chưa từng thừa nhận mình là người của Thiên Lan Thần Tông.

Nhưng ở trong lòng mấy người Long Thiên Nhi, hắn chính là Chủ nhân, dù đối mặt với tình huống nào cũng sẽ tận tâm tận lực suy nghĩ trước cho hắn.

"Chủ nhân, ngươi ở địa bàn của liên minh Nam Man cũng không an toàn, mặt ngoài thì đám người liên minh Nam Man tôn trọng ngươi, xem ngươi như người một nhà. Thật ra bọn hẳn chỉ quan tâm Thiên Lan Thần Đồ mà thôi, ý đồ của bọn hắn cùng cao tăng Hắc Bạch Thần Thành không hề khác gì nhau. Những ngày kế tiếp ta sẽ lưu lại bên cạnh ngươi, phụ trách bảo hộ an toàn của ngươi."

Thải Thận Nhi nghiêm túc nói, mặc dù có đeo mặt nạ bươm bướm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự đáng yêu cùng sinh động của nàng.

Trong bốn người bọn họ thì Thải Thận Nhi là nhỏ tuổi nhất, năm nay nàng chỉ mới mười lầm mười sáu tuổi.

Thế nhưng nàng không hề đơn giản như mặt ngoài, nghe người trong thôn nói thiên phú của nàng còn mạnh hơn người trong thôn, ngay cả Long Thiên Nhi cũng không bằng.

Thôn trưởng đã từng nói, Thải Thận Nhi chính là hài tử có thiên phú nhất trong đám người bọn họ.

Bốn người Long Thiên Nhi vừa ra đời đã có tu vi Thánh cảnh viên mãn, nhưng bởi vì bị quy tắc di tích Thiên Lan áp chế nên mọi người trong thôn đều dừng chân ở Thánh cảnh đỉnh phong, không hề có sự khác biệt. Thôn trưởng từng nói rất rõ ràng, nếu như không phải bị quy tắc áp chế, bốn người bọn họ nhất định sẽ khác với người trong thôn.

Thải Thận Nhi muốn lưu lại bên người, Tịch Thiên Dạ tự nhiên không có ý kiến gì, dù sao thực lực Thải Thận Nhi thật sự rất mạnh, cho dù hắn đã đột phá đến Chí Tôn cảnh vẫn chênh lệch với Thải Thận Nhi rất nhiều.

Mặc dù Tịch Thiên Dạ không cần bất kỳ ai bảo hộ, nhưng hắn cũng sẽ không chối từ trợ giúp của đồng bạn.

Lôi thị đế tộc an bài nơi ở cho Tịch Thiên Dạ rất lớn, có thể nói là khổng lồ, bên trong có phong cảnh tú lệ, cái gì cũng có. Đừng nói vài người ở, dù là mấy ngàn người cũng sẽ không có cảm giác chật chội.

Nhưng Thải Thận Nhi lại không chịu ở phòng khác trong trang viên, nàng kiên trì muốn ở trong phòng Tịch Thiên Dạ, như một cận vệ.

Kết quả, sáng sớm ngày thứ hai.

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân tìm đến Tịch Thiên Dạ, cả hai đều đứng ngây người ra.

Tại sao ngoài phòng Tịch Thiên Dạ lại đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp? mặc dù thiếu nữ kia che mặt, nhưng dáng người mỹ lệ đến cực hạn, toàn thân toát ra sự hoàn mỹ không thể bắt bẻ.

Trong nháy mắt, các nàng không tự chủ được nghĩ đến ma nữ Lam Mị, thiếu nữ trước mắt hẳn là có thế phân cao thấp với ma nữ Lam Mị a. Mặc dù hai người có khí chất khác biệt, nhưng đồng dạng rất đẹp cùng mị hoặc vô song.

"Người là ai?"

Cố Vân hơi khế cau mày, tại sao trong phòng Tịch Thiên Dạ lại có nữ nhân.

Cố Khinh Yên lộ vẻ mặt cổ quái, đưa mắt nhìn hải Thận Nhỉ từ trên xuống dưới

Không thể không nói, thiếu nữ trước mắt thật sự quá đẹp, vẻ đẹp thuần túy, dù cho nàng là nữ nhân cũng rung động trong lòng.

“Ta gọi là Thải Thận Nhị, là thị nữ của chủ nhân." Thải Thận Nhi mỉm cười nói.

“Thải Thận Nhỉ? thị nữ của Tịch Thiên Dạ?”

Cố Khinh Yên cùng Cố Vân hai mặt nhìn nhau, từ lúc nào Tịch Thiên Dạ lại có thị nữ?

Cố Khinh Yên nghỉ hoặc, ngày hôm qua vẫn không gặp Thải Thận Nhị, hiển nhiên là nàng mới xuất hiện từ đêm qua.

Sẽ không phải là vì Lôi thị đế tộc muốn mời chào Tịch Thiên Dạ, nên nhọc lòng dâng lên một mỹ nhân tuyệt thế a?

Thế lực khác không nhất định có thể tìm đến một thiếu nữ mỹ lệ như thế, nhưng năm đại đế tộc thì khó nói.

Không thể không nói thủ đoạn của Lôi thị đế tộc thật không đơn giản, nếu đổi thành bất kỳ người đàn ông nào khác trông thấy thiếu nữ tuổi trẻ trước mắt, e là không cách nào cự tuyệt.

Cố Vân có chút không vui, khẽ thở dài một cái. Xem ra Lôi thị đế tộc không có ý tốt, mà Tịch Thiên Dạ cũng thật là, tại sao lại thiếu định lực như vậy. Ngươi muốn mỹ nữ, chờ ngày sau trưởng thành, loại nữ nhân nào không có? Bây giờ ngươi thu nhận đồ vật của Lôi thị đế tộc, đã gieo xuống nhân quả, như ngày sau muốn thoát khỏi rất khó khăn.

"Cố Khinh Yên tỷ tỷ cùng Cố Vân tỷ tỷ, Thận Nhi ra mắt hai người” Thải Thận Nhi mỉm cười, tỏ vẻ ngoan hiền hiểu chuyện khẽ khom người thi lễ.

Nhưng mà... Cố Khinh Yên cùng Cố Vân nghe vậy. cảng nhíu chặt lông mày, không ngờ ngay cả lai lịch của các nàng cũng điều tra rõ ràng, quả nhiên có chuẩn bị mà đến, trong lòng hai người đột nhiên lộ vẻ cảnh giác.

"Ừm."

Cố Vân lạnh nhạt ừ một tiếng, sau đó không để ý Thải Thận Nhi.

Cố Khinh Yên thì xụ mặt, biểu lộ lạnh lùng.

Thải Thận Nhi thấy vậy hơi sững người, không nghĩ tới lần đầu gặp gỡ, hai vị tỷ tỷ lại lạnh nhạt như vậy, hiển nhiên là không thích nàng, trong lòng đột nhiên cảm thấy ủy khuất, hơi cúi đâu, khuôn mặt nhỏ khổ sở, bầu không khí đột nhiên có chút xấu hổ.

"Các ngươi đang làm cái gì nha?"

Âm thanh của Tịch Thiên Dạ vang lên trong phòng, hẳn đang từ trong nhà đi ra.

"Tịch Thiên Dạ, ta có lời muốn nói với ngươi.

Tính tình Cố Khinh Yên thắng thắn, nhịn không được lôi kéo Tịch Thiên Dạ đi qua một bên nói chuyện.

“Thải Thận Nhi chính là bằng hữu của ta, nàng không có bất cứ quan hệ gì với Lôi thị để tộc" Tịch "Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hắn sao có thể không nhìn ra tâm tư của hai nữ. "Trên thực tế, như đổi thành bất cứ ai cũng sẽ suy nghĩ như thế, mỹ nhân kế là thủ đoạn thường thấy nhất, hắn đương nhiên biết các nàng muốn nói gì.

"Thải Thận Nhi chỉ là một hài tử tâm tư đơn giản, hai người các người ra dáng tỷ tỷ một chút a."

Tịch Thiên Dạ phê bình nói.

Sau khi biết được lai lịch của Thải Thận Nhi, Cố Vân cùng Cố Khinh Yên có chút xấu hố, nhưng ánh mắt nhìn về Thải Thận Nhi không giấu nổi sự ngạc nhiên.. Không nghĩ đến Cửu Huyễn Thải Điệp tộc thật sự tồn tại, hơn nữa còn xuất hiện trước mặt các nàng.

Ở thời kỳ Thượng Cổ, Cửu Huyễn Thải Điệp tộc có địa vị khá đặc thù trong chín đại thượng tộc của Thiên Lan Thần Tông, địa vị của các nàng rất cao thượng, bởi vì trong lịch sử Thiên Lan Thần Tông, thê tử của Thần tử, thậm chí là thê tử của Thần linh, hầu hết đều là tộc nhân của Cửu Huyễn Thải Điệp tộc.

Cửu Huyễn Thải Điệp tộc không chỉ có thiên phú nghịch thiên, mà thế lực nhà mẹ đẻ các nàng mới là đáng sợ nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.