Chương trước
Chương sau
Một Kiếm của Tà Uyên Hậu dường như đại biểu cho tiếng gọi của tử thần, toàn bộ người trong thành Thạch Nghĩ đều có cảm giác hoảng sợ.

Mọi người kinh hãi nhìn lên bầu trời, nhìn người trẻ tuổi đang dần suy yếu kia, chẳng lẽ vạn cổ đệ nhất kỳ tài sẽ phái bỏ mình trong tay Tà Uyên Hậu?

Vân Tưởng Quân cùng Vân Phong Dật cười khổ, trong lòng hai người dâng lên một loại cảm giác phức tạp không nói nên lời.

Tịch Thiên Dạ quá nghịch thiên, nhưng đáng tiếc hắn gấp phải Tà Uyên Hậu, người sau cũng là đệ nhất nhân kiệt trên đại lục.

"Tịch Thiên Dạ...!'

Cố Vân cùng Cố Khinh Yên hoảng sợ nhìn chắm chằm Tịch Thiên Dạ.

Hai người cũng cảm nhận được hơi thở tử vong trong kiếm của Tà Uyên Hậu, như đổi thành hai người bọn họ chắc chắc không thể ngăn cản được.

Có thể ngăn cản được mười mấy kiếm của Tà Uyên Hậu, Tịch Thiên Dạ đã có thể xưng người trẻ tuổi mạnh nhất đại lục từ trước tới nay.

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, căn bản không thèm để ý một kiếm đánh tới, đôi mắt băng lãnh hững hờ không hề có giác ngộ mình phải chết.

Giết hắn?

Làm sao có thể!

Một lưỡng ánh sáng xanh từ trong cơ thế Tịch Thiên Dạ bộc phát ra, trong nháy mắt chiếu rọi khắp thiên địa, toàn bộ thành Thạch Nghĩ đều được bao phủ.

Luồng ánh sáng kia tỏa ra sức sống bừng bừng, tản ra sinh mệnh lực dồi dào không gì sánh bằng.

Vạn vật như gặp mùa xuân, tất cả thực vật cùng động vật đều nhanh chóng sinh trưởng với tốc độ khó mà tin nổi

Một đóa sen xanh yêu dị, sinh động như thật xuất hiện rên bầu trời, đóa sen xanh kia to lớn vô cùng, có đường kính trên ngàn trượng, cứ thế trôi nổi trong hư không, dường như nó đến từ trên chín tầng trời.

Tịch Thiên Dạ đứng phía dưới đóa sen xanh kia, sinh cơ trong cơ thế đang tăng trưởng một cách điên cuồng, vẻn vẹn trong nháy mắt đã khôi phục hơn phân nửa, một kiếm của Tà Uyên Hậu trảm diệt sinh cơ trong cơ thể hẳn hoàn toàn có thế bỏ qua.

Ất Mộc linh thể!

Sau khi tu thành ngũ hành linh thể, Tịch Thiên Dạ đã có thể tùy ý biến ảo qua lại năm loại ngũ hành linh thể, mà mỗi một loại đều ở trạng thái mạnh nhất, mạnh mẽ vượt xa bất kỳ một linh thế nào.

Ất Mộc linh thể là cội nguồn sinh mệnh của vạn vật ở Tu Tiên giới, là linh thể có sinh cơ thịnh vượng nhất, một khi thi triển đi ra, bất kỳ người nào muốn trảm diệt tất cả sinh cơ của trong một lần là chuyện vô cùng khó khăn.

"Cái gì?"

Sắc mặt Tà Uyên Hậu khẽ biến, ánh mắt hiện vẻ khó tin nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ.

Đây là loại thánh thể nào, tại sao lại cổ quái như vậy.

Từ trước đến này, hắn chưa từng gặp phải loại thánh thể quỷ dị như vậy.

Toàn bộ người trong thành Thạch Nghĩ cũng kinh ngạc cùng run sợ, trong lúc mọi người còn đang ngây người, sinh cơ trong cơ thế Tịch Thiên Dạ thế mà đã hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, dường như hẳn chưa từng bị thương qua.

Không nói những người khác, ngay cả Cố Khinh Yên cùng Cố Vân cũng rất kinh ngạc, không ngờ Tịch Thiên Dạ còn có thủ đoạn như thế.

Thần thông như thế cũng quá quỷ dị cùng khó tin a.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, đây chính là quy tắc cơ bản nhất trong vũ trụ

Mặc dù Ất Mộc linh thể là linh thể đỉnh cấp ở Tu Tiên giới, nhưng cũng không có mạnh mẽ đến mức độ giết không chết.

Nhưng ngũ hành linh thể thì khác.

Một khi tu thành Ngũ hành linh thế, ngũ hành khí trong cơ thể sẽ sinh sôi không ngừng, tuần hoàn qua lại, tự thành một thế giới, nếu sử dụng thủ đoạn bình thường căn bản không có khả năng giết chết người có ngũ hành linh thể.

Nếu không thì Ngũ hành linh thế cũng không được xưng là một trong mấy loại linh thế đệ nhất ở Tu tiên giới.

"Ngươi rốt cuộc là tu luyện thánh thể gì?"

Tà Uyên Hậu nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ nói.

Dựa vào kiến thức của hẳn tự nhiên có thế nhìn ra, loại “Thánh thể mà Tịch Thiên Dạ t luyện vừa quỷ dị lại mạnh mẽ vượt xa thập đại Thánh thế đỉnh cấp nhất trên đại lục. Những Thánh thể kia được xưng là có thể bất tử bất diệt, nhưng thật ra làm gì có chuyện thật sự bất tử bất diệt, chẳng qua là khó giết hơn Thánh thể bình thường mà thôi.

Nhưng loại Thánh thể mà Tịch Thiên Dạ thi triển ra, lại cho hẳn một cảm giác không thế giết chết.

Tu vi hai người chênh lệch to lớn, vẫn có thể cho hắn cảm giác như thế, thật sự là đáng sợ.

Trên đời này lại có loại Thánh thể thần kỳ như thế sao?

Tịch Thiên Dạ không để ý tới sự kinh ngạc của Tà Uyên Hậu, trạng thái chiến đấu bình thường của hắn đã không cách nào chống cự Tà Uyên Hậu, hẳn chỉ có thế sử dụng lá bài tẩy ngũ hành linh thể, ánh sáng xanh tản đi, thay thế nó là một lưỡng ánh sáng màu vàng, mặt đất trong phạm vi ngàn dặm đột nhiên hóa thành màu vàng kim, dường như trở thành Thần Quốc hoàng kim, lực lượng của đại địa không ngừng bốc hơi lên, ngưng tụ thành một loại lực lượng cường đại không ngừng tràn vào trong cơ thế Tịch Thiên Dạ.

Sau khi tu thành ngũ hành linh thể, Hậu Thổ linh thể đã không giống như dĩ vãng, trước kia Tịch Thiên Dạ chỉ có thế thoáng mượn nhờ lực lượng của đại địa, nhưng bây giờ, dường như toàn bộ bầu trời, đại địa, núi non, dòng sông... lực lượng của vạn vật lực đều mặc cho hẳn sử dụng,

Một cỗ lực lượng hùng hậu đang không ngừng ngưng, tụ ra, cả người Tịch Thiên Dạ tỏa sáng như một khỏa mặt trời.

"Tu vi người chỉ đến thế, Thánh thể có mạnh mẽ hơn cũng không đáng kể, cho ta phá”

Tà Uyên Hậu không tin hẳn không làm gì được Tịch “Thiên Dạ, người động kiếm đi, lần nữa vung ra một kiếm. Thánh thế có mạnh hơn, nhưng nếu không có tu vi cường đại để chèo chống, chẳng khác nào xây nhà cao nhưng, không có nền móng vững chắc, chỉ được cái đẹp mắt mà thôi.

Có lẽ Tịch Thiên Dạ đạt được truyền thừa đáng gờm trong Thiên Lan thần tông, nhưng dù cho như vậy thì đã sao? Tu vi mới là căn bản.

Trong mắt Tịch Thiên Dạ lấp lóe thần quang, cũng không cam lòng yếu thế, đấm ra một quyền, va chạm với kiếm quang của Tà Uyên Hậu,

Oanh một tiếng thật lớn.

Tịch Thiên Dạ lại bị đánh bay lần nữa, lực lượng kinh khủng tạo nên một vết rách dài mấy trăm dặm trên bầu trời

Nhưng lần này Tà Uyên Hậu không có thong dong như trước đó, thế mà cũng bị Tịch Thiên Dạ đẩy lui mấy bước, khí huyết cả người chấn động không ngừng.

Tà Uyên Hậu rung động trong lòng, một kiếm toàn lực của hẳn, thế mà bị Tịch Thiên Dạ ngăn trở

Hắn có cảm giác như mình không phải đang chiến đấu với Tịch Thiên Dạ, mà là chiến đấu với toàn bộ thiên địa, dường như lực lượng trong thiên địa đều mặc cho Tịch Thiên Dạ mượn dùng

Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nhìn Tà Uyên Hậu, quay người muốn mang mấy người Cố Vân rút khỏi thành Thạch Nghĩ.

Mặc dù Tà Uyên Hậu không thể giết chết hắn, nhưng hắn cũng không làm gì được Tà Uyên Hậu, chỉ có thể dựa vào ngũ hành linh thể mà đứng ở thế bất bại mà thôi.

“Ngươi đừng hòng đi” Đột nhiên sau lưng hắn vang lên âm thanh băng lãnh của Tà Uyên Hậu.

Một đạo kiếm quang rực rỡ như muốn chém thiên địa ra làm hai rơi vào trên người Tịch Thiên Dạ, ương ngạnh đâm xuyên qua Hậu Thổ linh thể của Tịch Thiên Dạ, ý đô, muốn trảm diệt sinh cơ của hắn.

Nhưng mà mặc dù Hậu Thố linh thế bị phá, nhưng rất nhanh trên người Tịch Thiên Dạ lại có ánh hào quang vàng ròng sáng lên, chiếu rọi khắp thiên địa. Toàn bộ vật chất kim loại trong thành Thạch Nghĩ đều run rẩy, thậm chí có tu sĩ gần như sắp không giữ được binh khí của mình, không cách nào ngăn cản nó nhảy lên.

Xích Kim linh thể xuất hiện, Tịch Thiên Dạ như hóa. thành một khối kim loại không thể phá vỡ, đạo kiếm quang kia trảm vào Xích Kim linh thế, nhưng lại không thế phá vỡ nó, chỉ vẻn vẹn phát ra tiếng kim loại va chạm đinh tai nhức óc.

Tịch Thiên Dạ Chẳng những không bị thương, ngược lại hẳn còn mượn nhờ lực phản chấn để lui ra trăm dặm.

"Đáng giận!"

Tà Uyên Hậu thật sự không ngờ bây giờ hẳn đã không cách nào gây thương tích cho Tịch Thiên Dạ, lớp phòng ngự bên ngoài trên người thiếu niên này dường như cái xác rùa vậy, cứng rắn quá a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.