Vân thị huynh muội áy náy quan sát Lý Tự Hoành Thánh Sư, trong lòng có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theoTịch Thiên Dạ tiếp tục lên đường.
Bọn hẳn không có nghĩ tới việc chạy trốn trong tay Tịch Thiên Dạ, hoặc là thỉnh Lý Tự Hoành Thánh Sư hỗ trợ, Tịch Thiên Dạ quá cường đại, làm như vậy chỉ khiến cho bọn hẳn và Lý Tự Hoành Thánh Sư gặp phải nguy hiểm,
Lý Tự Hoành khẽ cau mày nhìn đoàn người Tịch Thiên Dạ rời đi.
Người thiếu niên kia là ai, tại sao hẳn lại không biết người này được, trên lý thuyết thì toàn bộ tuấn kiệt nổi danh hẳn đều biết tới.
Hắn có thế nhìn ra được là Vân Thiên cổ quốc Vân thị huynh muội giống như rất sợ hãi người kia, không chỉ kín miệng không lộ ra tin tức, thậm chí lúc đứng ở bên cạnh người kia cũng trở nên rụt rè, cẩn thận từng li từng tí.
Có thể làm cho thái tử tương lai của Vân Thiên cổ quốc e sợ như thế, trong long Lý Tự Hoành cũng khó có thể tin được.
“Sư phụ, người này cũng quá khinh thường người khác, không coi ai ra gì." Dư Nam Tâm rất tức giận căm phẫn nói.
"Đúng rồi! Đại Thánh cũng sẽ không ngạo mạn như thế với sư phụ, hẳn là cái thá gì chứ." Nam đồ đệ của Lý Tự Hoành cũng bất mãn nói.
"Hai người các ngươi lo mà tu luyện, đừng có tin những nghỉ thức xã giao kia, muốn để cho người khác tôn trọng thứ tiên quyết là mình phải mạnh mẽ, ít nhất hẳn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3511514/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.