Một kiếm, vẻn vẹn chỉ bằng một kiếm đơn giản.
Tất cả mọi người yên tĩnh đến kỳ lạ, nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mắt, yên lặng không nói nên lời, tuyệt thế thiên kiêu đứng đầu trong lớp Thánh Nhân thượng vị cảnh lại không đỡ nối một kiếm của Tịch Thiên Dạ, chỉ một kích tùy ý đã bị hắn đánh thành. hai nửa.
Thánh quang lấp lánh, hai nửa của Trần lão quái từ từ dung hợp lại với nhau, phẳng phất hẳn bất tử bất diệt, trong khoảnh khắc là có thế trở về hình dáng ban đầu.
Nhưng mà hẳn vừa mới khôi phục lại đã phải đón một kiếm hoành không mà đến, tiếp tục chém hẳn thành hai nửa.
Lần thứ ba...
Lần thứ tư...
Lần thứ năm...
Mỗi lần Trần lão quái dung hợp lại có một kiếm của Tịch Thiên Dạ chờ sẵn, chém hắn thành đôi ngay lập tức, toàn bộ quá trình, hẳn không có một chút sức phản kháng nào.
Sắc mặt Trần lão quái càng ngày càng tái nhợt, khí tức càng ngày càng suy sụp, phẳng phất một người đang suy yếu tới cực điểm bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.
“Đáng giận! Càn rỡ..."
Trần lão quái giận kêu to một tiếng, đôi mắt tràn đây lửa giận kèm theo chút hoảng sợ, đã bao giờ hắn bị người ta ức hiếp như vậy? Là Thánh Nhân thượng vị, được xếp trong Thượng Vị Thánh Nhân bảng, hẳn thuộc tầng lớp cao tầng trong Bạch Cốt giáo, thân phận vô cùng tôn quý.
Mà việc khiến hẳn không thể chịu đựng được nhất chính là kẻ hành hạ hẳn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3510206/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.