Toàn bộ thôn trang đều sôi trào, tất cả mọi người đều chạy từ trong nhà ra, ánh mắt đầy kích động nhìn thiếu niên trên bầu trời.
Lão trưởng tôn dẫn theo dân làng đi ra ngoài cửa thôn, nhao nhao quỳ xuống đất, cung kính dập đầu nói: “Thiên Lan sở thuộc bái kiến thần tử đại nhân."
Thần truyền của một thần tông chính là thần tử của họ, địa vị vô cùng cao quý, chính là biểu tượng của một thăn tông, phàm là người phụ thuộc Thiên Lan khi thấy người này đều phải quỳ lạy.
“Chư vị đứng lên đi, Thiên Lan thần tông đã hủy diệt từ lâu rồi” Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Chỉ có thần tử cùng với chúng ta còn tồn tại thì Thiên Lan thần tông sẽ không bị hủy diệt” Lão trưởng thôn kích động nói.
Thiên Lan thần tông lại xuất hiện thần tử nghĩa là đã có người kế tục, đây chính là dấu hiệu thần tông muốn chấn hưng, thần tông vạn cổ chỉ cần xuất hiện một người thừa kế là được tiếp tục truyền thừa
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười cười, hẳn không có hứng thú đi thành lập lại Thiên Lan thần tông, bất quá muốn giữ tiếp truyền thừa của Thiên Lan thần tông thì hắn có thể tìm cho một người thiên phú không tầm thường, giúp bọn hẳn trùng kiến Thiên Lan thần tông, như vậy không cần cõng một gánh nặng mà lại có thể' đạt được một phen cơ duyên.
"Ngài thôn trưởng, thăn tử đã xuất hiện, chúng ta có nên rời khỏi không gian này không?" Long nữ hưng phấn vô cùng nói, đôi mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3509002/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.