"Trước tiên chúng ta đến chỗ Thần nữ đăng ký, chỉ những ai được xét duyệt mới có tư cách đi lĩnh hội những thánh thuật kia”
Cð Khinh Yên đi trước dẫn đường, mang theo đám người thẳng hướng trung tâm quảng trường.
Quảng trường truyền công quá lớn, bảy người đi bộ, mỗi bước trăm trượng, thế mà cũng phải đi một hồi chuông mới đến trung tâm quảng trường truyền công.
Dù là cộng toàn bộ diện tích của thành hàng đầu Lan Lăng quốc cũng không rộng bằng quảng trường truyền công.
Trên đường đi, bọn hắn thấy không ít người, thế nhưng chẳng ai để ý đến bọn hắn. Họ không phải lắng lặng đứng trước bia đá, thì cũng là khoanh chân ngồi trên quảng trường nhầm mất tĩnh tu, chắng ai đặt tâm tư lên người khác.
Rất nhanh, đoàn người liền đến trung tâm quảng trường truyền công, ở đây có một bức tượng nữ thần, bức tượng nữ thần này cũng không cao lớn, chỉ to như người bình thường, tản ra một cỗ khí tức Man Hoang cổ lão, như đến từ thời đại Man Hoang.
"Thiên Lan Thần nữ!"
Cố Vân trông thấy tượng nữ thần, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.
"Trong lịch sử, Thiên Lan Thần nữ chính là thần linh của nhân tộc, trong miếu Tổ Thần từng có ghi chép, chính là một vị nữ tính trong số các chư thiên thần linh của nhân tộc thời kỳ Thượng Cổ.
Khi còn bé, Cố Vân từng đến Tổ Thần miếu, cẩn thận nghiên cứu thần linh phổ, chân dung Thiên Lan Thần nữ cũng được ghi lại trên thần linh phổ.
Hơn nữa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3498632/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.