Cái gì!
Tu sĩ Ảm Hồn sơn nghe vậy sững sờ, tất cả đều nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, người thiếu niên trước mắt này là ai, sao lại dám lớn lối như thế.
Trưởng bối nhà ngươi còn chưa nói gì, làm sao đã đến phiên ngươi nói chuyện?
Một tiểu chút chít miệng còn hôi sữa, sợ là không biết Ảm Hồn sơn kinh khủng như thế nào.
Đám người Ảm Hồn sơn cười lạnh, họ không tin Thánh Nhân của Thiên Bảo cung dám giết mình.
Trước đó bọn hẳn đắc tội với tu sĩ Huyết Long tông, vậy mà tu sĩ Huyết Long tông cũng không dám giết bọn hắn, một cái Thiên Bảo cung bọn hẳn chưa từng nghe nói qua, có thể mạnh đến đâu.
"Mồm còn hôi sữa."
Ngô Giang Ngôn cười lạnh, ngày thường, nếu một tên tiểu bối dám nói chuyện như thế với hắn, thì đã sớm bị hắn đập chết.
Thứ không biết chết sống.
Nếu không phải nể mặt mũi vài vị Thánh Nhân trưởng bối Thiên Bảo cung thì ngươi đã chết không toàn thây.
Vốn dĩ đám người Ảm Hồn sơn coi thiếu niên kia. chỉ là một kẻ đã quen ngang ngược càn rỡ nên nói ra mấy lời ngông cuồng, các trưởng bối Thiên Bảo cung sẽ không để ý tới hắn.
Nhưng bọn hắn không nghĩ tới chính là, thiếu niên kia vừa dứt lời, Thánh Nhân Thiên Bảo cung liền động.
Oanh.
Một tiếng vang thật lớn, kim quang vạn trượng từ. trời rơi xuống, lực lượng kinh khủng vô biên nối liền trời đất, hung hãng rơi vào người Ngô Giang Ngôn, trực tiếp đánh nát nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3495382/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.