Các nàng thật không ngờ đến lúc này rồi mà Tịch Thiên Dạ đuổi bọn họ về, không cho tham chiến.
“Tịch Thiên Dạ muốn làm gị, chẳng lẽ muốn một người quần ẩu với hơn trăm vị thánh nhân?"
"Coi như hai nàng không giúp được gì, thế nhưng Hoa thánh và Côn thánh có thể đối kháng thánh nhân trung vị, vì sao cũng đuổi bọn hắn đi, thêm một người không phải nhiều một tia hi vọng sao?"
“Một người chiến hơn trăm người, hẳn điên rồi."
Thành Lô Hề như ông vỡ tổ, tất cả mọi người đều không hiểu, hoặc là Tịch Thiên Dạ điên rồi hoặc là hân thực sự có đầy đủ sự tự tin.
Chúc Tam Nương, Hướng Thiên Huân không biết nên lo hay nên cười. Ngôn Tình Tổng Tài
Cao bàn tử cũng ngốc trệ, hắn một lăn nữa nhận thức sự điên cuồng của Tịch Thiên Dạ.
“Các ngươi an tâm chớ vội, đối phó một đám tiểu nhân hèn hạ vô sỉ mà thôi, một người là đủ."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, không để ý đến đám người Hoa Nhất Nhiên nữa, trên trăm vị thánh nhân, bọn hắn không đỡ được, dù là người mạnh nhất như Hoa Nhất Nhiên cũng không nổi, nếu lưu lại hắn còn phải tốn tâm tư bảo vệ.
Trận này, mình hẳn là đủ.
Đường đường là Tiên Đế, từng khiến Cửu Thiên Thập Địa run rẩy, đã chuẩn bị lâu như vậy, ngay cả vài trăm con muỗi cũng không giải quyết được, vậy thì úp mặt vào gối tự sát cho rồi
“Thật là xúc động a! Tịch Thiên Dạ, ngươi đây là muốn một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3488804/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.