Chương trước
Chương sau
"Tịch Thiên Dạ, hôm nay chính là ngày chết của ngươi, ngày này năm sau cũng chính là ngày giỗ của Uyển Thù lâu các ngươi và Thiên Bảo cung” thánh nhân Dung Lam ha ha cười lớn.

“Tiểu súc sinh Tịch Thiên Dạ, không phải ngươi tuyên bố lệnh cấm chó má gì đó sao, giết tộc nhân của ta, đánh bản tọa trọng thương, bây giờ đã gặp báo ứng rồi, sắp bị diệt môn rồi. Chỉ dựa vào Thiên Bảo cung, ngươi còn chưa đủ tư cách để khiêu khích toàn bộ tông môn trong thiên hạ, ngươi cũng xứng để làm kẻ địch của thiên hạ sao?”

"Đúng vậy, ngươi không xứng là kẻ địch của thiên hạ, quản việc không đâu, tự tìm đường chết”

Trên bầu trời, trên trắm vị thánh nhân ai cũng trở nên rất hung hãng, nói chuyện không chút kiêng dè.Cho dù là thánh nhân hạ vị cũng xem thường trào phúng Uyển Thù lâu. Dường như trong mắt bọn h Uyển Thù lâu chỉ là một con rệp, bọn họ có thể tùy ý chà đạp.

Bởi vì bọn họ đang chiếm ưu thế!

Trăm vị thánh nhân hình thành một liên minh, đương nhiên bọn họ sẽ cảm nhận được mình rất mạnh mẽ, cảm nhận được mình đã vô địch thiên hạ.

Trong suy nghĩ của họ, Uyến Thù lâu như một con cá mắc cạn sẽ phải chết, đã như vậy thì không cần lo sợ việc sẽ bị trả thù.

“Tịch Thiên Dạ, nếu lúc trước ngươi đồng ý thần phục ta, quỳ xuống đất nhận ta làm chủ thì đương nhiên cũng sẽ không rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục như hôm nay. Đáng tiếc, ngươi lại không biết quý trọng.

Lã Hoành Thiên nhìn Tịch Thiên Dạ, khẽ lắc đầu.

Nếu lúc trước Tịch Thiên Dạ thức thời một chút, thần phục với hắn, không ương ngạnh chống cự, như vậy sẽ không bị đồn đến bước đường cùng.

Bây giờ Tịch Thiên Dạ chỉ có một con đường chết, cho dù quỳ xuống đất đầu hàng cũng vô dụng.

Bởi không một ai trong bọn họ hy vọng hắn sống. sót.

"Tốt lắm!"

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, cười nói.

“Tốt cái gì?" Mọi người nghe vậy sững sờ, ngươi sắp chết rồi, còn tốt? Chẳng lẽ bởi vì áp lực quá lớn mà điên rồi.

“Các ngươi muốn sỉ nhục ta, cướp đồ của ta, giết ta... Mà ta, cũng muốn giết các ngươi, thông các ngươi, đồ các ngươi, tuyệt các ngươi... Xem ra chúng ta có chung quan điểm a, tốt lắm"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ngông cuồng!"

"Muốn chết!”

"Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng”

Trăm vị thánh nhân nghe Tịch Thiên Dạ nói chuyện hỗn láo như thế, ai nấy cũng trở nên giận giữ.

Nhưng mà, bọn họ còn chưa kịp phát tiết lửa giận, đột nhiên bầu trời tối sầm lại.

Trong phút chốc, càn khôn biến ảo, vật đổi sao đời, ngày đổi thành đêm, vô tận ánh sao tỏa sáng, dường như dãy thiên hà treo trên bầu trời

"Xảy ra chuyện gì!"

"Thiên địa đang thay đổi?"

"Lẽ nào di tích Thiên Lan xảy ra chuyện gì sao!"

Trăm vị thánh nhân nhìn lên bầu trời, ai nấy cảm giác được một cỗ nguy cơ không lường được.

Cải thiên hoán địa, không phải là chuyện đơn giản, bởi khi nó xuất hiện đã mang ý nghĩa xảy ra chuyện động trời.

"Di tích Thiên Lan quả nhiên thần kỳ" Huyết Long Thác thánh nhân cảm khái nói, thần thông nghịch thiên như vậy, e là đại thánh cũng không làm được.

Tịch Thiên Dạ khoanh đã chân ngồi dưới đất, dường như lão tăng nhập định, khí tức cả người trở nên mờ ảo sâu thẩm, dường như cùng thiên địa hợp làm một thế.

"Giết!"

'Vốn hai người Hoa thánh và Côn thánh Trương Thanh Vinh còn đang đấu khẩu với trăm vị thánh nhân đột nhiên không một tiếng động ra tay.

“Nhất Chu Thanh Liên Tru Vạn Tà, Bích Lạc Thanh Thiên Nhậm Ngã Phi."

Hoa Nhất Nhiên trực tiếp sử dụng một kiếm chứa đựng hàm nghĩa Thanh liên kiếm quyết.

Chủ nhân chỉ ban cho hắn một kiếm này.

Chủ nhân từng nói, chiêu kiếm này được cải biên từ thức thứ nhất trong Thanh liên kiếm quyết.

Vì thế, hẳn cũng đặt một kiếm này là Thanh kiếm thức thứ nhất.

Chỉ thấy một đóa sen xanh nổ tung trong hư không, ngàn vạn ánh sáng xanh che ngợp bầu trời rủ về phía Lã Hoành Thiên.

Khi một kiếm này xuất ra, chỉ thấy pháp tắc nổ vang, từng tia hoa văn pháp tắc và đạo ngân đồn dập xuất hiện hội tụ vào trong kiếm.

Trong phút chốc, dường như một kiếm này sinh ra linh hồn vậy.

Lã Hoành Thiên hoàn toàn bị động, đóa sen xanh đã đánh vào trong cơ thể hẳn, ánh sáng xanh vô cùng vô tận xuyên thủng hư không vạn giới, trong nháy mắt Lã Hoành Thiên bị đập thành một đám mưa máu, thịt nát tung tóe.

Cùng lúc đó, Trương Thanh Vinh cũng nhảy lên một cái, trường côn vàng kim biến lớn ngàn mét, đảo qua ngang trời, một đường đập trúng sáu vị thánh nhân, có bốn người bị đập thành sương máu chết ngay tại chỗ, hai người khác cũng bị trọng thương đập lên tường thành.

Cái gì!

Biến cố xảy ra quá đột nhiên, mọi người hoàn toàn không kịp phản ứng, chờ bọn họ dũi mắt nhìn lại thì Lã Hoành Thiên đã bị đánh chết

Tất cả mọi người đều chấn động nhìn Hoa Nhất Nhiên cùng Trương Thanh Vinh.

Là sức mạnh thánh đạo pháp tắc, làm sao có khả năng!"

Trên trăm vị thánh nhân cũng ngây người, ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, bọn họ nhìn thấy hai người Hoa thánh Cùng Trương Thanh Vinh vừa sử dụng tới lực lượng pháp tắc của thánh nhân!

"Chẳng lẽ, sau khi cải thiên hoán địa, đã có thể sử dụng lực lượng pháp tắc trong di tích Thiên Lan sao?"

Con ngươi Nữ thánh Thiên Thiến co rút lại, lạnh lùng nhìn Hoa Nhất Nhiên cùng Trương Thanh Vinh.

Tình huống vừa rồi xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, hai người bọn họ đã ra tay trước. Có lẽ bọn họ sớm phát hiện lực lượng cầm cố pháp tắc đã biến mất, nên tiên hạ thủ vi cường. Nếu không, vì sao hai người họ đột nhiên trở nên cường đại như thế, thậm chí ngay cả thánh thể của Lã Hoành Thiên cũng bị phá hủy.

“Không thể, không thể triển khai lực lượng pháp tắc."

"Kỳ quái, tại sao ta vẫn không thể sử dụng sức mạnh pháp tắc a, thế nhưng hai người kia rõ rằng có thể."

Tất cả thánh nhân đều đồn dập cảm ứng, nhưng bọn họ phát hiện mình vẫn không cách nào sử dụng sức mạnh thánh đạo pháp tắc, vẫn bị cầm cố như trước.

"Đừng phí công nữa, chúng ta không thể sử dụng sức mạnh pháp tắc, chỉ có bọn họ có thể."

Một âm thanh lạnh lẽo, kìm nén lửa giận vang lên trong hư không, chỉ thấy ngay vị trí Lã Hoành Thiên bị đánh nổ đột nhiên bay ra một vệt kim quang, kim quang kia chính là một người tí hon màu vàng, ngũ quan rõ rằng, trông rất sống động, chính là Lã Hoành "Thiên.

Đây là thánh đạo quả của hắn, ngưng tụ toàn bộ tu vi cùng đạo, ở tu tiên giới được xưng là nguyên anh.

Thánh đạo quả của Lã Hoành Thiên vừa xuất hiện, liền há miệng hút vào, nhất thời huyết vụ đầy trời hội tụ đến, rất nhanh Lã Hoành Thiên đã ngưng tụ lại thân thể.

Thánh nhân Trung vị đã đi rất xa trên con đường thánh nhân, cho dù thánh thể bị phá hủy, chỉ cần thánh đạo quả vẫn còn, cũng đồng nghĩa có thể một lần nữa ngưng tụ thánh thể. Chẳng qua, ngưng tụ thánh thể, cần tiêu hao bản nguyên thánh khí, cho dù là Thánh nhân trung vị cũng chỉ có thể ngưng tụ lại thân thể vài lăn, mỗi lăn ngưng tụ đều sẽ bị nguyên khí đại thương, tu vi giảm xuống.

Nếu như ngoài ý muốn phải ngưng tụ nhiều lần, rất có thể sẽ bị rớt cảnh giới, chỉ còn tu vi thánh nhân hạ vị.

Vì thế, đối với thánh nhân trung vị mà nói, mỗi một lần thánh thể bị hủy cũng là tổn thất nặng nề, tương đương với tổn thất một cái mạng.

Thánh nhân Trung vị còn có thể một lần nữa ngưng tụ thánh thể, nhưng mấy vị thánh nhân hạ vị bị Trương Thanh Vinh một gậy đánh nổ thì xui xẻo rồi, bởi vì bọn họ đã không thể ngưng tụ thánh thế, đã triệt để tử vong, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.