Chương trước
Chương sau
Kiếm này đúng là Quân Vương kiếm.

Sau khi Tịch Thiên Dạ đột phá đến Kim Đan kỳ thì đã có thể luyện chế ra pháp bảo, hẳn đương nhiên là muốn tế luyện bảo vật trên người mình.

Trước kia, cả Quân Vương kiếm và Vô Gian giáp đều chỉ là pháp khí phổ thông, so với pháp bảo thì cách xa cả vạn dặm.

Pháp bảo chính là linh vật của thiên địa.

Giống như tu sĩ đắc đạo, binh khí cũng có thể được đạo. Trở thành pháp bảo chính là binh khí đắc đạo.

Pháp bảo vừa thành, sẽ không còn là phàm phẩm, từ đó có thể phá sơn trảm nhạc, dời sông lấp biển, ngay cả sao trên trời cũng có thể bản hạ.

Sau khi dung nhập Hư Không canh kim và Vẫn Tâm mẫu đồng, Quân Vương kiếm rất nhanh liền thuận lợi tiến hóa thành pháp bảo, hơn nữa nó còn mang theo đặc tính của Hư Không canh kim và Vẫn Tâm mẫu đồng, vô cùng sắc bén, lại kiên cố vô song, nếu kích phát ra toàn bộ uy lực, một kiếm có thế chém sơn nhạc thành hai khúc.

Sau khi luyện chế Quân Vương kiếm thành pháp bảo, sức chiến đấu chân chính của Tịch Thiên Dạ đã tăng lên một đoạn dài. Một Tu Tiên giả có pháp bảo hoàn toàn khác với một Tu Tiên giả không có pháp bảo.

Rất nhanh Tịch Thiên Dạ cũng đã sử dụng Tử Lưu ngoan thạch để tăng cấp Vô Gian giáp lên cấp độ pháp bảo.

Tử Lưu ngoan thạch không thể phá vỡ, kết cấu vững chắc, chính là một trong những linh tài tốt nhất để luyện chế linh giáp. Nếu đặt Hư Không canh kim, Tử Lưu ngoan thạch, Vẫn Tâm mẫu đồng... bất luận một thứ gì ở Tu Tiên giới thì đều có thể bán ra với giá trên trời.

Đừng nói là một tu sĩ Kim Đan kỳ, nếu không có gia tộc trợ giúp, thì ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳ cũng không mua nổi một khối

Nhưng bởi vì ở thế giới Thái Hoang không có người tu tiên, trí thức nông cạn, tin tức thiếu thốn, rất nhiều người đều không biết công dụng của tuyệt thế linh tài, cho nên hắn rất dễ dàng lấy được chúng.

Rất nhanh, Vô Gian giáp cũng tấn cấp thành pháp bảo, hóa làm thiên địa linh vật, tản ra từng tỉa linh vận mênh mông.

Tịch Thiên Dạ vẫy tay một cái, Vô Gian giáp liền vũ một tiếng chui vào trong cơ thể, nhẹ nhàng trôi nổi tại vị trí Hồng Mông Kim Đan, phẳng phất như bảo thạch tản ra quầng sáng.

Đáng tiếc, trước mắt không tìm được linh tài để tiến hóa Vạn Lý sí và Đả Thần Tiên, nên vẫn chưa thể đưa chúng nó đến cấp độ pháp bảo.

"Hy vọng trong mấy ngày kế tiếp có thể tìm được chúng”

Tịch Thiên Dạ nói thầm.

Hắn không nghĩ nhiều nữa, linh tài vốn là bảo vật hiếm có, đạt được hay không đều xem cơ duyên tạo hóa. Cũng may hắn có không ít Hư Không canh kim và Văn Tâm mẫu đồng, nếu như lấy một ít ra sử dụng thì có thể luyện chế ra bốn thanh linh kiếm, bố trí Tru Tiên kiếm trận hẳn là không có vấn đề.

Uyển Thù lâu vẫn đang làm sinh ý, có điều sau một thời gian thì rất nhiều người đều ngạc nhiên phát hiện, Uyển Thủ lâu căn bản không chỉ lấy ra mười khối 'Thiên Lan lệnh... Có người nắm rõ tin tức đã thống kê, cho đến trước mắt, chí ít có hơn ba mươi khối Thiên Lan lệnh đã được bán ra, hơn nữa Uyển Thù lâu vẫn còn tiếp tục bán, dường như chỉ cần có người ra giá thì bọn hắn nhất định sẽ cầm ra được.

Rất nhiều người đều ăn đần phát hiện ra vấn đề, mấy buổi bán đấu giá đã không còn hào hứng như rước, người đấu giá cũng lác đác không có mấy, rất nhiều người đều đang đợi, chờ đến khi càng ngày càng ít người đấu giá, có thể mua Thiên Lan lệnh với giá thấp nhất.

Người thông minh sẽ càng ngày càng nhiều, từ đó khiến cho mỗi lần đấu giá Thiên Lan lệnh, gần như là chẳng có ai cạnh tranh, trừ những người phải vội vàng ra khỏi thành tầm bảo, còn lại đa số mọi người đều đang quan sát. Dù sao, nếu như có thể dùng giá thấp thì chẳng ai nguyện ý táng gia bại sản để mua Thiên Lan lệnh cả.

"Đến cùng là Thiên Bảo cung các ngươi có bao nhiêu Thiên Lan lệnh?”

Rốt cục cũng có người nhịn không được, chủ động hỏi lên.

Hoa Nhất Nhiên liếc mắt lườm người kia, thản nhiên nói:

"Ai biết được, có liền bán, không còn liền ngừng bán. Có lẽ cái này chính là tấm Thiên Lan lệnh cuối cùng đây."

Đám người nghe vậy thì đều im lặng, gian thương a! Đại gian thương a! Ngươi này trả lời cũng như không.

Tuy nói như thế, nhưng một vài người vẫn có chút bận tâm, sợ Hoa thánh nói rất có thể là thật, trước mắt liền là khối Thiên Lan lệnh cuối cùng, nếu không cạnh ranh, nhiều khả năng sẽ không còn cơ hội nữa.

Trong lúc nhất thời, lại có người không nhịn được bắt đầu cạnh tranh.

Kỳ thật, đám người này sẽ vĩnh viễn không biết, rong lòng mấy người Hoa Nhất Nhiên đã cười như nở hoa, mỗi ngày đều mặt mày hớn hở. Bọn hẳn mặc kệ đám người này có cạnh tranh hay không, kịch liệt hay không kịch liệt, đối với bọn hắn mà nói, bán đi một khối là đã kiếm lời, dù chỉ bán đúng giá quy định thì lợi nhuận vẫn là con số thiên văn.

Chỉ cần có người mua, thì bọn hắn liền có thể không ngừng cung cấp.

Mấy ngày kế tiếp, bảo vật Uyển Thù lâu lấy được chồng chất như núi, linh thạch, linh dược, linh tài, hoang tỉnh, hoang khí, hoang đan... Các loại các dạng bảo vật nhiều ít đều có, nếu không phải tất cả đều được giấu vào trong tiểu thiên địa tu di trận, sợ là toàn bộ Uyển Thù lâu đều không chứa nổi nhiều bảo vật như vậy.

50 khối!

100 khối!

300 khối....

500 khối....

Đến khi mọi người phát hiện ra số lượng Thiên Lan lệnh mà Uyển Thủ lâu bán đi đã vượt qua 500 khối, thì tất cả đều trầm mặc, trong mắt có kinh ngạc, có không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt như gặp phả quỷ.

Nhất là những thế lực liều mạng cạnh tranh ngay 'từ những ngày đầu, gần như là táng gia bại sản mới mua được một khối Thiên Lan lệnh, giờ phút này hối hận phát điên, gương mặt mộng * thương a! Đáng giận a! Không phải nói chỉ có mười khối Thiên Lan lệnh thôi sao? Con mẹ nó.

"Uyển Thù lâu thật mẹ hắn quá phận, nếu như ở bên ngoài thì tông môn lão tử chỉ cần vài phút là có thể dạy cho bọn họ cách làm người."

“Huynh đệ đừng tức giận, có người còn thảm hại hơn ngươi, gần táng gia bại sản mới lấy được một khối Thiên Lan lệnh, chắc hắn bọn hắn đang hận chết Uyển Xu lâu và Thiên Bảo cung”

Đến khi Uyển Thù lâu bán đi hơn 1000 khối Thiên Lan lệnh, rất nhiều người đều đã chết lặng.

Hiện tại Thiên Bảo cung cũng lười tổ chức đấu giá, trực tiếp công khai ghi giá, đủ tiền là có thể mang đi.

Những người phải đấu giá kịch liệt, gần như là phải trả giá gấp năm lần trở lên, thậm chí hơn gấp mười lăn mới mua được Thiên Lan lệnh, tất cả đều giận sôi lên, hận không thế phá hủy Uyển Thù lâu.

Cuối cùng, Uyển Thủ lâu công bố ra một phần danh sách, chỉ cần có vật phẩm bên trên danh sách là có thể trực tiếp lấy ra đổi một khối Thiên Lan lệnh, hiện giờ đã không căn bỏ tiền ra để mua Thiên Lan lệnh nữa rồi.

Dù là thế lực bản thổ của thành Lô Hề, nếu như cơ duyên xảo hợp đạt được một chút bảo vật đặc thù, đều có thể đối lấy một khối Thiên Lan lệnh tại Uyển Xu lâu.

Thiên Lan lệnh vốn hiếm có khó cầu, thánh nhân cũng chưa chắc có thể lấy được, lại bị Uyển Thù lâu làm cho có chút tràn lan.

"Các ngươi nói xem, hiện tại Uyển Thù lâu có bao nhiêu của cải?"

Trong nội thành Man Hoang cổ lão, một đám tu sĩ vây quanh một tòa đại điện rách nát, người căm đầu có tu vi Thánh Nhân, hiển nhiên bọn hắn đều đến từ một tông môn thánh giai.

Một lão giả áo bào tím ngọc quan, lộng lẫy tới cực điểm, mắt khép lại, nhìn về phía Uyển Thủ lâu, trong mắt lập loè ánh sáng quỷ dị

“Rất nhiều rất nhiều, không thể đoán được, vô cùng vô tận."

Một lão giả ngồi bên cạnh ông lão áo tím, trả lời ba câu nói, mỗi câu đều chỉ có bốn chữ.

"Ba ngày sau, người của Thiên Dương thánh quốc sẽ tới Uyển Thù lâu, đến lúc đó...”

Ánh mắt ông lão áo tím càng ngày càng sắc bén, những người khác nghe vậy, đều cười hắc hắc không ngừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.