Tác dụng phụ của việc thi triển Thần Ma Thủ thực sự quá lớn, cho dù Tịch Thiên Dạ có tu thành hỗn độn Hồng Môn Kim Đan cùng năng lực khôi phục vô hạn của Hậu Thổ Linh Thể những giờ khắc này cũng không đỡ được phản phệ kinh khủng kia.
Huyết dịch nhuộm đỏ vạt áo của Tịch Thiên Dạ, từng vết máu rạn nứt trên da làm cho người nhìn cảm thấy tê dại cả da đầu, nhưng ánh mắt của Tịch Thiên Dạ từ đầu đến cuối đều ung dung không vội, biểu lộ lạnh nhạt vô cùng phảng phất không có xảy ra chuyện gì.
Chuẩn Thánh của Hoàng tộc cùng Đế Sư gia tộc sợ hãi nhìn sang Tịch Thiên Dạ, bọn hân đã bao giờ gặp phải thiếu niên đáng sợ như thế.
Hắn quả thực không phải là người mà là ma quỷ.
“Tịch... Tịch Thiên Dạ, quan hệ giữa chúng ta không phải không có cách cứu vẫn."
Chuẩn Thánh của Hoàng tộc nuốt nước miếng, ánh mắt đầy khẩn trường nhìn sang Tịch Thiên Dạ, cảm giác sợ hãi mấy trăm năm trải nghiệm giờ đã xuất hiện.
"Chậm."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, từng bước đi đến, dù là lúc này hẳn bị trọng thương nhưng ở trong mắt mọi người hẳn vẫn là ma quỷ, cho dù là Chuẩn Thánh cũng e ngại mà lùi lại không ngừng.
"Lão bất tử Hướng Khổng, ta đã bị ngươi hại chết rồi."
Ánh mắt Chuẩn Thánh của Đế Sư gia tộc đây khủng hoảng, hận không thể tuyệt giao với Hướng Khổng, nếu không phải bị Hoàng tộc xúi giục thì chưa chắc hắn sẽ tự mình đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3471690/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.