Chương trước
Chương sau

Hai ngày trước, Cố Vân đã mang theo tu sĩ của Cửu Tiêu Lâu vào Lô Hề Quận Thành.

Trong mắt Chanh Quang có chút lo lắng, tiểu thư ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, mưu đồ bao lâu nên không chịu thành thánh.

Nếu bởi vì sự tình của Tịch Thiên Dạ mà tiểu thư phải chịu thánh kiếp giáng lâm làm thất bại trong gang tấc thì mới oan uống

Yên tâm đi, không phải vạn bất đắc dĩ ta sẽ không dễ dàng giải khai phong ấn, Cố Khinh Yên đã đến Lô Hề Quận Thành, theo tính cách của nàng sẽ không có khả năng mặc kệ sinh tử của Tịch Thiên Dạ.”

Cố Vân cười nhạt một tiếng, không lo lắng mảy may.

"Vậy tại sao Trường Thương Học Viện từ đầu đến cuối không hề làm sáng tỏ quan hệ với Tịch Thiên Dạ, hiện tại lời đồn đã tung đầy trời, đã càng nhiều người tin tưởng Tịch Thiên Dạ không có gia nhập Trường Thương Học Viện nên Trường Thương Học Viện sẽ không quản sinh tử của hẳn. Chanh Quang nhíu mày nói

"Tịch Thiên Dạ hoàn toàn không có gia nhập.

Trường Thương Học Viện thì làm sao bọn họ có thể làm sáng tỏ. Huống chí, Trường Thương Học Viện nghĩ thế nào có ai biết được, Cố Khinh Yên cũng không phải một kẻ lương thiện."

Cố Vân miễn cưỡng dựa trên cửa số, ánh mắt nhìn lên bầu trời.

Sự tình liên quan tới Tịch Thiên Dạ, nàng lại không lo lắng chút nào dù sao thuyền đến cầu tự nhiên sẽ thẳng.

Lần này nàng đến Lô Hề Quận Thành với mục đích lớn nhất là vì Thiên Lan di tích.

Truyền thuyết liên quan đến Thiên Lan di tích nàng cũng có mấy suy đoán lớn mật

Chỉ là nàng không ngờ rằng.

“Thiên Lan di tích sớm biến mất trong lịch sử lại xuất hiện ở phía nam Lan Lăng Quốc.

Vì vậy mà nàng không quản vạn dặm xa xôi đến đây để dò xét, không muốn bỏ lở đại cơ duyên lần này. Thổ dân của Nam Man Đại Lục không biết lai lịch chân chính của Thiên Lan di tích nhưng Cố Vân lại biết một chút. Nàng từng đọc được một điển tịch trong.

Cửu Tiêu Cung miêu tả về Thiên Lan di tích. Đấy là một mảnh thần thổ thần thánh rất lớn, đã vô cùng cổ lão cùng lâu đời. Truyền thuyết trong niên đại đó, nhân loại còn có thần tồn tại.

Mà Thiên Lan di tích chính là một trong những mảnh thần thổ.

Nàng có dự cảm, thần thoại về Thiên Lan di tích, là đại biểu cho thần thổ của thời Thượng Cổ kia sẽ chẳng mấy chốc mà giáng lâm.

Uyển Thù Lâu đã trải qua hơn mười ngày không ngừng không nghỉ trùng kiến đã triệt để xây xong,

Uyển Thù Lâu được trùng kiến đã chiếm cứ khu thổ địa ph hoa náo nhiệt nhất trong thành, lầu cao chín mươi chín tầng, có thể xưng là tòa lầu cao nhất Lô Hề Quận

Thành. Ở Lan Lăng Quốc, kiến trúc cao trên chín mươi tầng không thế tùy tiện thành lập mà chỉ có Hoàng tộc mới được phép kiến tạo.

Bởi vì Hoàng Đế chính là Cửu Ngũ Chí Tôn, là đại biểu quyền lực tối cao của một nước, xây kiến trúc hơn chín mươi tăng chính là xem thường hoàng quyền!

Tịch Thiên Dạ giết thành viên Hoàng tộc như giết heo tự nhiên không để ý vấn đề xem thường hay không xem thường hoàng quyền, trực tiếp xây Uyển Thù Lâu đến chín mươi chín tầng.

Chín là một số cùng cực.

Chín mươi chín tầng là con số chung cực, xây thêm nữa cũng không còn ý nghĩa.

Sau khi Uyển Xu Lâu được trùng kiến xong có thể xưng là đệ nhất lâu của Lô Hề Quận Thành, tự nhiên phi thường náo nhiệt, khách khứa như mây, muôn hình vạn trạng.

So sánh với Giang Hoa Lâu lúc trước không biết vượt qua bao nhiêu. Dù cho so sánh với Cửu Tiêu Lâu của Trường Thương Thành ngoại trừ quy cách không đủ thì độ xa hoa cùng phú quý không kém mảy may.

Trên mặt Hà Tú Nương ngày nào cũng tươi cười, có một tửu lâu cao cấp vẫn luôn là giấc mộng của nàng, hiện tại cũng thực hiện được. Huống chỉ còn có Tịch Thiên Dạ ở bên cạnh làm bạn, nội tâm nàng cũng rất thỏa mãn.

Nàng là một nữ nhân, không biết cái gì là đại thế của thiên hạ, có thể an an ổn ổn, sinh hoạt bình thường chính là chuyện hạnh phúc nhất.

Sau khi Tịch Thiên Dạ xuất quan cũng không tu luyện nữa, một mực ở trong tửu lâu bồi bạn với Hà tú

nương, trải qua cuộc sống nhàn nhã. Rảnh rồi hãn dạy Hà tú nương mấy món ngon, rất nhanh lại trở thành món chiêu bài của Uyển Thù Lâu, vang dội toàn bộ Lô Hề Quận Thành, mỗi ngày đều không ít khách xếp hàng đợi mỹ thực.

Tịch Thiên Dạ đã từng tung hoàng trong vũ trụ nhiều năm như vậy, kinh lịch cùng kiến thức rộng lớn đến mức thường nhân không thể nào tưởng tượng được. Mỹ thực mà hắn biết, người của Thái Hoang Thế Giới đừng nói là nếm qua, dù nghe cũng chưa từng nghe qua.

Có lẽ cũng chính bởi vậy mà trong thời gian ngắn Uyển Xu Lâu đã triệt để phát hỏa, trở thành trung tâm giao lưu của toàn thành.

"Thiếu gia, hôm nay ngươi dạy Tiểu Hinh nấu món gì vậy?"

Tiểu Hinh ôm một quyển sách, yên lặng đứng đó, khuôn mặt đỏ bừng nhìn sang Tịch Thiên Dạ, ánh mắt tràn đầy chờ mong.

Bình thường ngoại trừ việc đọc sách thì Tịch Tiểu Hinh thích nhất là làm đồ ăn, mỗi ngày đều làm ra mỹ thực làm nàng có một cảm giác thành tựu đặc biệt.

"Hôm nay sẽ dạy ngươi làm Phượng Tạc Tiên, vào bếp mang một con Tử Huyết Loan Điểu tới” Tịch Thiên Dạ cười nói.

"Được!"

Tịch Tiểu Hinh thật cao hứng mà gật mạnh đầu, sau đó quay người chuẩn bị chạy vào phòng bếp, vừa mới đi được hai bước đã ngừng lại, dường như nghĩ đên cái gì mà xoay người biếu lộ ủy khuất nói “Thiếu gia, khách nhân trong tửu lâu đều đang nghị luận răng thiếu gia sẽ xong đời, bọn hẳn đều là người xấu:

Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười một tiếng, sờ lên đầu Tiểu Hinh nói: "Yên tâm đi, thiếu gia sẽ không xong đời”

"Đúng đấy, thiếu gia sẽ không làm sao đâu."

Tiểu Hinh cái hiểu cái không mà gật đầu một cái sau đó lại cao hứng bừng bừng chạy vào phòng bếp lấy Tử Huyết Loan Điểu.

Tịch Thiên Dạ xoay người, đứng trước cửa sổ nhìn xuống toàn bộ Lô Hề Quận Thành, đôi mắt híp lại

Tịch Thiên Dạ yên lặng bồi tiếp người nhà qua cuộc sống yên tĩnh, bình thản.

Mọi người trong thành vẫn nghị luận sôi nổi vẽ Tịch Thiên Dạ như cũ, theo thời gian trôi qua, Trường Thương Học Viện không có ra mặt để làm sáng tỏ thật giả nên càng ngày càng có nhiều người tin Tịch Thiên Dạ thật không có quan hệ với Trường Thương Học

Trong một tòa lầu các tráng lệ, một đám người vây chung một chỗ.

Nếu có người ngoài ở đây trông thấy tất nhiên sẽ rất kinh hãi bởi vì người trong lầu các đều là đại biểu của thế lực Chuẩn Thánh trong nước.

Hoàng tộc, Đế Sư Gia Tộc, Nam Hải Tân gia, Bắc Nguyên Lâm gia, Truy Phong Tông...

Khoảng tầm bảy tám nhân vật đại biểu cho thế lực Chuẩn Thánh tụ hội một chỗ, những người ở đây đều có thân phận địa vị cao quý, hiển hách trong nước.

"Tịch Thiên Dạ thật không hề có quan hệ với Trường Thương Học Viện?"

Giờ khắc này, dù cho những người rải ra lời đồn này cũng không xác định.

Chính xác là lời đồn liên quan đến Tịch Thiên Dạ cùng Trường Thương Học Viện là do bọn hắn phái người phát tán ra, mục đích là muốn nhìn thái độ của Trường Thương Học Viện.

Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ là Trường Thương Học Viện từ đầu đến cuối chưa hề ra mặt giải Phảng phất như Tịch Thiên Dạ thật không có. quan hệ cùng bọn hắn.

“Tịch Thiên Dạ thật sự không có gia nhập Trường. Thương Học Viện?” Gia chủ của Nam Hải Tần gia vô cùng ngạc nhiên nói.

"Cái khác ta không biết nhưng Tịch Thiên Dạ. không gia nhập Trường Thương Học Viện là sự thật, nghe nói Ngu Kim Đấu còn vì vậy mà đi tìm viện trưởng Cố Khinh Yên, kết quả Cố Khinh Yên lại hờ hững, không cho hẳn đi nhiễu loạn sinh hoạt của Tịch Thiên Dạ”

Một vị Hoàng Thái thúc của Hoàng tộc thản nhiên nói, là thành viên của hoàng thất, hệ thống tình báo của bọn hắn tự nhiên là phát triển nhất.

Cho dù trong nội bộ của Trường Thương Học Viện đều có nội gian của bọn hẳn, việc Ngu Kim Đấu đến tìm Gố Khinh Yên, yêu cầu Tịch Thiên Dạ vào tu luyện rong thánh sơn bị nàng cự tuyệt bọn hẳn đã sớm biết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.