"Quý tộc trong thiên địa? Tôn giả..."
Chu Khánh Diêm cười lạnh, khinh thường nói.
"Dù là Thánh Nhân cũng phải quỳ xuống trước mặt chủ nhân ta, ngươi chỉ là Tôn giả cũng dám chống
lại. Quỳ xuống cho ta, nếu không ta liền phế bỏ tu vi, đánh gãy hai chân, sau đó huyết tẩy Nam Vũ tông”
"Ngươi dám!"
Nam Vũ Tông chủ kinh sợ.
Chu Khánh Diêm ôm cổ kiếm, cười lạnh không nói, nhưng hàn ý trong mắt lại như cửu u minh thủy, làm cho người không rét mà run.
Thân thể Vệ Trường Phong run lên, hiểu được Chu Khánh Diêm không chỉ là đe dọa suông, mà sẽ thật sự làm vậy.
Hắn tuy là Tôn giả, nhưng chỉ vẻn vẹn là Tôn giả nhất trọng, tu vi yếu hơn nhiều so với Thanh lão tổ. Hắn có thể làm Tông chủ Nam Vũ tông, là bởi vì hắn trẻ tuổi hơn, tiềm lực tương lai cao mà thôi.
Vệ Trường Phong có chút bất lực nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, hẳn biết thiếu niên trước mắt mới là kẻ đáng sợ nhất, nhưng mà Tịch Thiên Dạ chỉ là bưng chén thưởng trà, căn bản không để ý tới hắn.
"Tông chủ, không thể quỳ, nhất định không thể quỳ!"
"Tông chủ, Nam Vũ tông chúng ta lập tông ngàn năm, chưa từng khom lưng xuống, tuyệt đối không thể quỳ xuống a.”
“Thà làm ngọc vỡ, không cầu ngói lành, cùng lắm thì huyết chiến đến cùng"
Chư vị trưởng lão hộ pháp cùng các đệ tử Nam Vũ tông cao giọng bi thương hét lên, nếu Tông chủ quỳ xuống, tất cả tôn nghiêm của Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3442681/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.