Mạnh Vũ Huyên theo Trần Bân Nhiên đi ra, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn về Tịch Thiên Dạ, nàng nằm mơ cũng không ngờ rằng theo Trần Bân Nhiên về quê của hẳn mà vẫn có thể gặp được Tịch Thiên Dạ, thế này là thế nào!
Bỗng nhiên, Mạnh Vũ Huyên nhớ tới Tịch Thiên Dạ đã từng nói quê hương của hẳn cũng ở Lô Hề Quận Thành! Chỉ là khi đó Tịch Thiên Dạ chỉ là tên không được gia tộc coi trọng, thậm chí có thể nói là tộc nhân bị gia tộc vứt bỏ, căn bản không có địa vị thân phận gì đáng để nói, bình thường muốn sống cũng khó khăn nên nàng cũng không để trong lòng.
“Ngươi quay về rồi sao!" Mạnh Vũ Huyên tự lẩm bẩm, đôi mắt phức tạp.
"Trần Bân Nhiên, mang bằng hữu của ngươi đi." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói
“Ngươi có ý gì?" Sắc mặt Trần Bân Nhiên khó coi vô cùng, ánh mắt tràn đầy lửa giận.
Trước kia Tịch Thiên Dạ trong mắt hắn chỉ là một nhân vật nhỏ, căn bản không coi hẳn là một vấn đề, tùy tiện duỗi một ngón tay ra là có thể nghiền chết hắn.
Nhưng hiện tại Tịch Thiên Dạ dám nói chuyện với hẳn như thế mà hẳn lại không thế làm gì.
Tịch Thiên Dạ vẫn là Tịch Thiên Dạ nhưng địa vị cùng thân phận đã khác biệt, xưa đâu bằng nay. Là Tiên thiên thánh mầm của Trường Thương Học Viện, hẳn là tồn tại chói mắt nhất trong toàn bộ Lan Lăng Quốc, căn bản không phải một công tử của Quận Thủ Phú như hắn có thể sáng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3442673/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.