Tịch tổ khẽ lắc đầu,tính cách của Tịch Thiên Dạ rất giống với Tịch Chấn Thiên năm xưa, giống ở chỗ là làm việc nào cũng bá đạo khoa trương, cũng giống ở phần làm việc không để ý tới hậu quả, không bao giờ kiêng kị bất cứ thứ gì cả.
Năm đó thời điểm mà Tịch Chấn Thiên vừa mới đột phá đến Tôn Giả cảnh, cũng đã từng khıêυ khí©h hắn.
"Ngươi có biết năm đó ta trả lời như thế nào với cha ngươi không?” Tịch tổ thản nhiên nói.
"Vậy sao, thế ngươi trả lời như thế nào với hẳn?” Tịch Thiên Dạ nhấc mắt lên, lộ ra vẻ hào hứng.
"Ta nói là không địch lại, chủ động tránh chiến.” Tịch tổ thật sâu nhìn Tịch Thiên Dạ nói.
Tịch Thiên Dạ nghe vậy, khẽ cười cười nói: "Ngươi đã tu tới Tôn cảnh tầng năm, cũng không hẳn là e ngại một người mới tấn thăng lên Tôn cảnh đâu”
Mặc dù Tịch giả lão tổ không có cái gì chỗ đặc biệt, nhưng một thân tu vi nhưng cũng không thấp, ở trong Trường Thương thành cũng là một Đại Tôn giả hiếm thấy. Dù sao thì chênh lệch mỗi một tăng ở Tôn cảnh rất lớn, Tôn cảnh tăng năm cũng không đến mức e ngại một tên Tôn giả tầng một.
"Vì sao không sợ? Ta chỉ là một lão già sắp chết mà thôi, chuẩn bị vùi sâu vào trong đất vàng. Tịch Chấn Thiên tuổi trẻ lực mạnh, sinh mệnh lực tràn đây, có tương lai vô hạn, lão phu làm sao so sánh với hắn được? đánh không lại, đánh không lại a... Tịch tổ nhàn nhạt lắc đầu.
Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3442666/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.