"Người nào, dám can đảm quản chuyện của Vạn Bảo Thương Hội ta?"
Trung niên mập mạp bỗng trợn trừng mắt, nhìn về phía sau lưng. Mọi người chung quanh cũng kinh ngạc nhìn qua.
Lại có người gan to bằng trời dám đứng ra?
Chẳng lẽ hắn không biết những thế lực lớn liên lụy tới chuyện này căn bản không trêu chọc nổi hay sao?
Quan phủ, Vạn Bảo Thương Hội, Tịch gia...
Bất kỳ thế lực nào cũng là bá chủ của Lô Hề Quận Thành. Thậm chí cả phủ thành chủ còn có người tham gia vào đó. Đối thành bất cứ ai cũng không dám đứng ra trợ giúp Hà Tú Nương.
Chỉ thấy một thiếu niên bước ra từ trong đám người, ngũ quan thanh tú, trên thân tản ra một cỗ khí tức xuất trần. Hắn đi lên phía trước, người xung quanh đều theo bản năng mà nhường ra một con đường, chính bọn hẳn cũng không biết vì sao lại như thế.
"Dạ nhi!”
Hà tú nương nhìn thấy Tịch Thiên Dạ thì thân thể cứng đờ, đôi mắt ngưng kết, thậm chí cho rằng mình đang nằm mơ.
Dạ nhi không phải đang tu luyện ở Trường Thương Học Viện sao? Sao đột nhiên trở lại?
"Di nương!"
Đôi mắt Tịch Thiên Dạ phức tạp, bước lên mấy bước đi đến bên người Hà tú nương, mấy tên đại hán vây quanh đều bị một cỗ lực lượng vô hình đánh bay.
"Dạ nhị, ngươi làm sao lại.."
Hà tú nương run rẩy đứng lên, vẫn không thể tin được hài tử nàng nuôi từ nhỏ đột nhiên trở lại.
"Ta đã trở về"
Tịch Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3442655/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.