Chương trước
Chương sau
"Cố Khinh Yên, nếu ngươi dám đào tẩu thì ta sẽ giam giữ tất cả mọi người của học viện Trường Thương, từ trên xuống dưới, từ già đến trẻ vào trong Vô Biên Luyện Ngục, khiến bọn chúng dở sống dở chết."

Ma Tâm Thánh Quân lạnh giọng nói, hắn thật sự có chút lo lắng Khinh Yên sẽ mặc kệ học viện Trường Thương mà tự mình đào tẩu, mặc dù hắn không cho rằng Cố Khinh Yên có năng lực đấy, nhưng không thể không phòng. Dù sao nội tình học viện Trường Thương thâm bất khả trắc, ai biết sẽ có lá bài tẩy gì.

Cố Khinh Yên không nói một lời, huy động Trường Thương huyết kỳ trong tay, toàn bộ thiên địa đều bị bao trùm dưới một tầng huyết vân, sát khí vô biên phóng thẳng lên trời cao.

Nàng lấy một địch bốn, cũng không lùi bước mảy may, dù cho rất gian nan vẫn liều mạng chống cự lại công kích của bốn tên Thánh Quân.

Ma Tâm Thánh Quân thấy Gố Khinh Yên không có ý định đào tẩu nên yên tâm, suy nghĩ xem làm sao công phá được phòng thủ của Cố Khinh Yên, giết chết nàng trong một lần.

"Bốn tên giá áo túi cơm vô sỉ, liên thủ khi dễ tuyệt thế thiên kiêu của học viện Trường Thương chúng ta, thật coi học viện Trường Thương chúng ta không người sao?"

Một đạo thanh âm mênh mông hùng vĩ vang lên, tựa như tiếng chuông vàng ngân lên, vang vọng toàn bộ thành Trường Thương.

Sau một khắc, thành Trường Thương bỗng nhiên bộc phát ra hào quang sáng chói, vô cùng xán lạn, lấy Thánh Sơn làm trung tâm, trong chốc lát thánh văn đã bao trùm toàn bộ sơn mạch Trường Thương. Những con sông thánh khí hội tụ lại một chỗ, hóa thành từng đầu cự long, không ngừng chui ra từ lòng đất.

Trong chốc lát thánh đạo oanh minh, tỉnh khí như mưa, thiên hoa loạn trụy, từng đạo từng đạo pháp tắc hiển hiện trong hư không.

Thánh trận!

Bốn tên Thánh Quân đồng thời nhìn về phía trung ương Thánh Sơn, hạch tâm thánh trận của học viện Trường Thương rốt cục đã thôi động.

"Một mực nghe nói hạch tâm thánh trận của học. viện Trường Thương có thể cản được công kích của thánh nhân, ta cũng muốn biết có phải thật sự lợi hại như vậy không."

Thánh Quân U Đế Sơn nhìn xuống tuyệt thế thánh trận đang bao phủ toàn bộ thành Trường Thương kia, thản nhiên nói.

"Như ngươi mong muốn!"

Một đạo tuyệt thế thân ảnh, khôi ngô vĩ ngạn đột nhiên xuất hiện phía trên Thánh Quân U Đế Sơn, một cự thủ ngàn trượng ẩn chứa vô tận lực lượng Thánh đạo đánh xuống.

'Thánh Quân U Đế Sơn giật mình, lui về sau theo bản năng, lực lượng Thánh đạo ẩn chứa trong cự thủ ngàn trượng kia quá mức cường đại, cho dù là hắn cũng dâng lên một tia cảm giác nguy cơ.

"Phô trương thanh thế."

Hàn Lâm Thánh Quân hừ lạnh một tiếng, bỗng rút thánh kiếm phía sau ra khỏi vỏ, vô tận kiếm quang bao. phủ toàn bộ thiên địa trong nháy mắt, trực tiếp xé rách cự thủ ngàn trượng kia.

Một kích uy thế kinh người, thế nhưng tựa như sấm †o mưa nhỏ, dễ dàng bị Hàn Lâm Thánh Quân đánh tan.



"Đáng giận, lại dám trêu đùa bản thánh."

Thánh Quân U Đế Sơn lấy lại bình tĩnh, sắc mặt đỏ lên. Cự thủ ngàn trượng nhìn như vô cùng hung mãnh, kỳ thật chỉ có hình mà không có hồn, mặc dù ẩn chứa lực lượng Thánh đạo, kỳ thật giống như gỗ cùng sắt thép, gỗ dù nhiều cũng không có kiên cố sắc bén như một khối sắt.

"Ta tưởng thế nào, nguyên lai là linh hồn một lão bất tử dung nhập bên trong thánh trận, sống tạm bợ mấy ngàn năm a."

Thánh Quân U Đế Sơn nhìn lên thân ảnh khôi ngô phía trên bầu trời, trong mắt tràn đầy trào phúng.

"Bốn tên tiểu bối, lại dám đến mạo phạm học viện Trường Thương, nếu là năm đó thì một cái tay của bản tọa đã có thể bóp chết các ngươi."

Hổ tổ khoanh tay, nhìn qua bốn vị Thánh Quân, dáng người thẳng tắp cao lớn, sống lưng phảng phất có thể chống đỡ toàn bộ thiên địa.

"Ngươi cũng đã nói, nếu là năm đó mà thôi. Nhưng ngươi bây giờ chỉ là một kẻ đã chết mấy ngàn năm, chỉ có thánh hồn lưu tồn lại như là trận linh mà thôi."

"Thật ra ta rất hiếu kì, thánh hồn của ngươi vì sao có thể tồn tại lâu đến thế, dù là dung nhập bên trong thánh trận, nhưng mấy ngàn năm trôi qua hẳn cũng phải tiêu tán đi."

Hàn Lâm Thánh Quân thản nhiên nói, thánh uy trên người vô cùng khổng lồ, trọng kiếm trong tay phảng phất có thể chém nát toàn bộ thiên địa.

"Lão bất tử, ngươi chỉ là trận linh mà thôi, cũng dám đứng ra khiêu khích bản thánh, ngươi muốn chết."

'Thánh Quân U Đế Sơn thẹn quá hoá giận, hắn bị một người chết đi mấy ngàn năm hù sợ, có chút mất mặt.

"A, vậy ngươi có thể thử một lần."

Hổ tổ đạp không từng bước mà đến, thời điểm hắn đến trước mặt Thánh Quân U Đế Sơn, thân thể đã cao mười trượng, vô biên thánh khí tụ lại, dung nhập trong cơ thể của hắn.

"Phô trương thanh thế."

Thánh Quân U Đế Sơn học theo câu nói của Hàn Lâm Thánh Quân, cười lạnh một tiếng, một quyền đánh về phía Hổ tổ.

Như hắn nghĩ, chỉ có Thánh hồn, không có Thánh thể cùng Thánh đạo quả, dù cho tụ tập rất nhiều thánh lực cũng chỉ là hào nhoáng bên ngoài.

Nhưng mà, kết quả lại ngoài dự liệu, Thánh Quân U Đế Sơn trực tiếp bị hổ tổ dùng một bàn tay đập bay ra ngoài.

"Ngươi chỉ là nhất trọng Thánh giả, có thể đạt được bao nhiêu thành tựu ở thánh đạo phắc tắc chứ."



Hổ tổ khinh thường nói.

Năm đó, hắn đi theo chủ nhân nam chỉnh bắc chiến, giết qua không biết bao nhiêu thánh nhân.

Nếu là ở năm đó, nhất trọng thiên Thánh giả một lời cũng không dám nói ở trước mặt hắn.

"Bản lão tổ đã rất lâu không động thủ, đúng là có chút ngứa tay, ba người các ngươi cùng lên đi."

Hổ tổ vung tay, một cỗ thánh lực mênh mông cuốn toàn bộ ba tên Thánh Quân vào, chỉ để lại Ma Tâm Thánh Quân tiếp tục chiến đấu cùng Cố Khinh Yên.

"Hổ tổ, ta không tin một thánh hồn thể như ngươi lại có thể đồng thời đối phó ba người chúng ta, cậy mạnh không có tác dụng đâu."

Hàn Lâm Thánh Quân thản nhiên nói, trọng kiếm trong tay phát ra một đạo quang mang chiếu rọi thiên địa.

"Giết chết hắn!"

'Thánh Quân U Đế Sơn vô cùng phẫn nộ, lắc mình bay trở về, phóng thích ra vô biên thánh lực.

Ba tên Thánh Quân đều là người thông minh tuyệt đỉnh, nếu Hổ tổ thật sự cường đại như vậy, chỉ sợ sớm đã đã hiện thân đánh lui toàn bộ bọn hắn, cần gì phải chờ tới bây giờ.

Quả nhiên, ba tên Thánh Quân cùng liên thủ, trong khoảnh khắc liền đánh tan thân thể Hổ tổ, chỉ là cỗ thân thể được ngưng tụ từ thánh khí mà thôi, căn bản không đỡ được công kích của ba vị Thánh Quân.

Nhưng mà thân thể Hổ tổ vừa mới bị đánh tan, rất nhanh liền có lượng lớn thánh khí chui ra từ phía dưới mặt đất, lần nữa hội tụ thành thân thể Hổ tổ, tiếp tục chiến đấu với ba tên Thánh Quân.

"Đừng lãng phí thời gian với hắn, hạch tâm thánh trận của học viện Trường Thương tụ tập mấy ngàn năm thánh khí, căn bản là liên tục không ngừng, hắn có thể một mực ngưng tụ ra thân thể mới. Mà làm trận linh thánh trận, thánh trận bất diệt, hắn cũng bất diệt, chúng ta giết không chết được."

Thời điểm ba tên Thánh Quân phá hủy thân thể Hổ tổ lần thứ mười, bọn hắn rốt cục ý thức được, căn bản không có khả năng giết chết Hổ tổ, trừ phi trận hủy đi hạch tâm thánh trận, nếu không trận linh bất tử bất diệt.

"Trước hết giết Cố Khinh Yên."

Hàn Lâm Thánh Quân rất quả quyết, trực tiếp từ bỏ Hổ tổ, quay người thẳng hướng Cố Khinh Yên. Cố Khinh 'Yên mới là người có uy hiếp lớn nhất, Hổ tổ chỉ là một người đã sớm chết đi mà thôi.

Sắc mặt Hổ tổ hơi biến, nếu ba tên Thánh Quân không nguyện ý đánh với hắn thì bản thân hắn cũng không có biện pháp nào cả, dù sao hắn chỉ là trận linh, cũng không phải Thánh giả thật sự.

"Một tễn không được phép đi." Hổ tổ chia ra làm ba, đồng thời đánh về phía ba tên

Thánh Quân, nếu không thể ngăn chặn ba người này, Cố Khinh Yên sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.