Một cái nôi đúng là không cách nào bồi dưỡng được cường giả chân chính, nhưng cho dù là thánh giả bị tài nguyên cưỡng ép nâng lên, cũng là thánh giả a.
Đã rất lâu Học viện Trường Thương không xuất hiện thánh giả, nếu như Tịch Thiên Dạ không thể thành thánh, như vậy thật sự quá đáng tiếc.
Cho dù phế vật thánh giả, cũng vẫn là thánh giả, khẳng định mạnh hơn tôn giả.
Chẳng qua lời này Ngu Kim Đấu không dám nói ra, bởi vì hắn có thể cảm nhận được Cố Khinh Yên rất coi trọng Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên nàng không hy vọng Tịch Thiên Dạ trở thành loại thánh giả rác rưởi, có hoa không có quả.
Nhưng mà, có một việc Ngu Kim Đấu không biết, hắn được mệnh lệnh không được phép quấy rầy sinh hoạt bình thường của Tịch Thiên Dạ, cũng không phải ý của Cố Khinh Yên, bởi vì Cố Khinh Yên cũng không tin nếu bỏ mặc Tịch Thiên Dạ lang thang ở bên ngoài, đối mắtj nhiều thế lực lớn vây quét như vậy, mà hắn còn có thể sống sót.
Minh Nguyệt các, đây là đệ nhất kiến trúc ở thành 'Trường Thương, từ 3,600 năm trước nơi này đã lặng lặng đứng trên đỉnh Thánh sơn, xét về lịch sử còn lâu đời hơn thủ đô Lan Lăng, mà nơi này cũng đại diện cho quyền hành cao nhất của thành Trường Thương.
Nếu ngày thường không có việc, cho dù là phó viện trưởng Ngu Kim Đấu cùng rất nhiều nguyên lão cũng không được phép tiến vào Minh Nguyệt các.
"Cùng toàn bộ thiên hạ là địch?"
Ở một nơi sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393964/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.