Các học viên bên ngoài đại điện ai nấy cũng đều kinh ngạc không thôi, Lưu quang liệt diễm thủ là tông giai cao cấp hoang kỹ, vốn là rất khó tu luyện, tuy rằng người bên ngoài đều cho cho rằng các học viên nội viện đều là thiên tài, nhưng muốn tu luyện một môn tông giai cao cấp hoang kỹ đến trình độ nhập môn, thật sự là rất cực khổ, mà nếu không có sự chăm chỉ khắc khổ tu luyện trong mười năm, thậm chí là mấy chục năm, căn bản là không thể đạt đến trình độ tinh thâm.
"Lưu quang liệt diễm thủ có ưu thế về tốc độ cùng lực phá hoại, tốc độ nhanh như ánh sáng, Tịch Thiên Dạ sẽ không kịp tránh né, chỉ có thể cố gắng đón đỡ. Mà nếu cố gắng đón đỡ thì uy lực của hỏa diễm cũng đủ để hắn cảm thấy tuyệt vọng." Có người than thở nói.
"Là chính Tịch Thiên Dạ hắn tự tìm đường chết, không trách được ai."
Trong mắt Quận chúa Thiên Huân hiện lên vẻ lo âu, trong tất cả tông giai hoang kỹ ở học viện Trường Thương thì Lưu quang liệt diễm thủ được xếp vào hạng đầu, tuy nhiên không dễ tu luyện. Lâm Tiêu lại tu luyện Lưu quang liệt diễm thủ tới cảnh giới tinh thâm như vậy, cho dù là học viên có tu vi tông cảnh 6 tầng cũng không muốn đối địch với hắn, đừng nói Tịch Thiên Dạ vừa đột phá đến tông cảnh, mà bây giờ hắn cũng chỉ có tu vi tông cảnh tầng 1 mà thôi.
Sau khi tu sĩ tu luyện tới tông cảnh, hoang khí trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393938/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.