"Hả, chẳng lẽ không đúng hay sao? Ngươi sợ là chủ nhân của ngươi nghĩ ngươi không muốn làm chó săn cho hắn nên bỏ rơi ngươi đấy à?"
Tịch Thiên Dạ mỉm cười với vẻ trêu chọc.
Những người xung quanh quay qua nhìn vào nhau. Tịch Thiên Dạ bị cả đám đông bao vây, lại không hề thấy chút xíu lo lắng nào ở trên mặt hắn. Ngược lại còn dám nhạo báng một học viên nội viện.
"Ngươi..."
Tên học viên kia bị Tịch Thiên Dạ trào phúng thiếu chút nữa thì nổi khùng, có vẻ kiềm chế không nổi mà tiến lên một bước. Nhưng mà một học viên khác đã ngăn hắn lại. Trong khi tiến hành cuộc chiến học bảng, ai dám quấy rối đều không có kết quả tốt. Điều này thì học viện không có cái gì phải đắn đo. Nếu như lỡ động thủ, bọn hắn đều nhận đươc trừng phạt hết sức nghiêm khắc.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi đắc tội với ai thì trong lòng ngươi hiểu rõ, vậy ta không nhiều lời nữa, đi theo chúng ta đi một chuyến. Nếu như thái độ của ngươi thành khẩn thì có lẽ sẽ có một đường sinh lộ."
"Chắc là ngươi biết rõ, ngươi trốn không thoát. Tiểu vương gia đã muốn đối phó ngươi thì dù ngươi đi tới chỗ nào đều trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ngài."
Một học viên khác tỉnh táo hơn nhìn chăm chú vào Tịch Thiên Dạ, lạnh lẽo nói ra. Hắn không tin dưới áp lực của Tiểu vương gia tạo ra mà Tịch Thiên Dạ vẫn không khuất phục.
"Cái tên Tiểu vương gia kia có khúc mắc với ta hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393890/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.