Linh địa bảo địa xưa nay rất hiếm, vị trí tốt cũng đã quyết định khí vận của một môn phái, đó cũng không phải nói chơi.
Cho nên muốn mua một khối bảo địa, cần phải trả một cái giá rất lớn, mà có tiền cũng không nhất định có thể mua được.
Một số tông phái vì tranh đoạt một ít động thiên phúc địa, mà chém giết lẫn nhau, thậm chí diệt môn cũng là việc không hiếm thấy
Bảo địa giống như Thánh địa của Học Viện Trường Thương không biết có bao nhiêu người gấp ghé thèm khát.
Lập ra Thiên Bảo Cung chính là ý muốn của Tịch thien Dạ, hắn cần một chỗ để bán những thứ mà mình luyện chế ra, bây giờ chính mình không tiện cho việc ra mặt, cho nên đã sáng tạo Thiên Bảo cung để cho mấy người Hoa Nhất Nhiên và Chu Khánh Diêm đi vận hành.
Tu tiên giả, pháp tài lữ địa.
Tu sĩ càng mạnh mẽ càng cần một lượng tài nguyên cực kỳ khổng lồ, nhất là tồn tại kinh khủng như Tịch Thiên Dạ, dưới tình huống cùng cảnh giới, tài nguyên mà hắn tiêu hao gấp trăm lần người khác.
Mục đích mà Thiên Bảo Cung tồn tại chính là vơ vét tài sản.
...
Ngày thứ hai, Tịch Thiên Dạ đi vào phòng giáo dục, U Lan Tư đã sớm chờ ở nơi đó, thấy Tịch Thiên Dạ tới, nét mặt lập tức trở nên tươi cười như hoa đi tới phía trước.
"Đến đây, chỉ cần thông qua khảo thí đã có thể tiến vào Linh cảnh ban."
U Lan Tư mang theo Tịch Thiên Dạ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393878/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.