Chỉ thấy dưới đáy huyết trì có một cái kén huyết sắc, tản ra hào quang nhàn nhạt, hiện ra một luồng khí tức yêu dị.
Tịch Thiên Dạ đưa tay vạch một cái, một cái kiếm khí lướt qua, làm rách cái kén máu kia.
Một lão giả tóc bạc trắng từ từ bước ra, thân thể hắn thấp bé, lưng bị còng lại, làn da khô quắt, nhìn sơ qua tuổi tác cũng rất cao, nhưng trạng thái tinh thần của hắn đang rất tốt, mặt hồng hào, thần thái sáng sủa.
"Cảm tạ ân cứu giúp của các hạ, không có sự trợ giúp này, sợ là ta chỉ còn sống được mấy ngày nữa thôi, tuổi thọ của ta đã tiếp cận cực hạn."
Râu tóc bạc trắng lão giả hơi thi lễ với Tịch Thiên Dạ, có chút thản nhiên cười nói.
Tuổi thọ khô kiệt cũng không phải là thân thể bảo trì sức sống thì có thể sống được, cho dù là Đại đế và Thánh cảnh, thường thường vào thời điểm mà bọn hắn chết thân thể đều rất khỏe mạnh, ngay cả thời gian cũng khó mà hủy hoại thân thể, nhưng bọn hắn vẫn bỏ mạng trong thế gian này.
Trạng thái hiện tại của hắn mặc dù không tệ, mượn tinh hoa của huyết trì khiến cho cơ thể hắn trở lại thời kỳ đỉnh phong,thế nhưng hắn đã sống quá lâu rồi, tuổi thọ chỉ sợ là không còn đến một tháng.
Bất quá hắn cũng không nản chí, có thể sống sót chính là may mắn cực lớn, thời gian còn sót lại một tháng cũng để cho hắn không có nhiều tiếc nuối vào ở trần gian, không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-cuong-de/3393872/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.