- La... Thiên!
Giờ khắc này, không chỉ có riêng Tề Hồng, cả đám đệ tử thế gia của Lăng Vân quận cũng kinh hãi nghẹn ngào.
La Thiên, vì sao lại còn sống cơ chứ?
Trong lòng Tề Hồng chấn động, khó có thể tiếp nhận được sự thực, Tề gia hắn đã xuất động Võ giả Khai mạch bát trọng a!
- Như vậy mà... Còn chưa chết?
Cái miệng nhỏ nhắn của Mục Vũ Yến mở lớn, có thể nhét vừa một quả táo.
Không chỉ không chết.
Trên người La Thiên còn không có một chút vết thương nào, trong lúc mơ hồ còn có khí thế hùng hổ.
- Không ngờ răng của Côn Già lại có uy lực kinh khủng như thế.
La Thiên nghĩ lại lúc trước, trong lòng vẫn còn có chút hưng phấn.
Chỉ tiếc, răng của Côn Già là vật phẩm tiêu hao một lần, sau khi dùng một cái hắn chỉ còn lại hai cái mà thôi.
- La huynh, rốt cuộc ngươi đã tới!
Vẻ mặt Trần Hạo Phi có chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng, tiến ra đón hắn.
Lão giả mặc áo bào trắng của Trục Nhật Thánh phủ nhìn La Thiên một cái.
- Chúc mừng Trần huynh, tu vi của ngươi đã thuận lợi đột phá.
Nụ cười hiện lên trên mặt La Thiên, đúng như hắn dự đoán, tu vi của Trần Hạo Phi đã tấn cấp lên Khai mạch ngũ trọng.
Đúng lúc này.
Sưu sưu!
Trên bầu trời xuất hiện kình phong rít gào, cát bay đá chạy, bên trong truyền đến một đạo âm thanh sắc bén, một đạo thân ảnh màu vàng to lớn đã bao phủ đám người lấy La Thiên.
- Cái đó là...
Nhiều thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-vuong/1846148/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.