Tiếng nói trầm thấp của La Thiên vang vọng cả Mãn Nguyệt lâu.
- Miệng lưỡi của tiểu tử này cũng không yếu!
- Chậc chậc, không ngờ hắn ta lại có dũng khí đồng ý đó nha? Lần này chỉ sợ phải chịu tiếng xấu lan xa rồi.
Chung quanh vang lên một mảng tiếng sợ hãi thán phục, ra vẻ bọn họ đã đánh giá thấp dũng khí của La Thiên.
- Khà khà! Thật sự đúng là nói khoác mà không biết ngượng!
Lâm Vân cười lớn một tiếng, cuối cùng đã tới lúc hắn thi triển thân thủ.
Hắn có lòng tin mười phần đánh bại La Thiên.
Ngày ấy, mặc dù La Thiên hỗ trợ đánh lui Thiết Linh Ưng, thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ bằng vào tuyệt chiêu của vũ kỹ, miễn cưỡng bộc phát ra chiến lực Khai Mạch tứ trọng, tạm thời không có cách nào kéo dài được.
Hai người rất nhanh đã đứng ở trên một bãi đất trống, bốn phía là thiên tài các thành, bọn họ thưởng thức trà rượu, chờ xem kịch vui.
- Tiểu tặc, ta sẽ cho ngươi trải nghiệm vũ kỹ của thế gia!
Lâm Vân cười ngạo nghễ.
Lời còn chưa dứt.
Sưu một tiếng, Lâm Vân giống như con báo nhảy lên, trong nháy mắt đã tới gần La Thiên, tốc độ mà hắn bộc phát ra cực kỳ kinh người.
Đồng thời bàn tay hắn có một thanh đao gió hiện lên, quấn quanh đó là chân khí màu trắng, nhấc theo một mảnh gió lạnh thấu xương.
- Là Thất Trùng Bộ, Hàn Phong trảm của Lâm gia.
- Hai môn vũ kỹ này đều là Phàm cấp thượng phẩm, phối hợp với nhau sẽ tạo ra uy năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-vuong/1846138/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.