Tô Mặc giận dữ nói:
- Ngươi…ngươi lại tùy ý tự tiện xông vào Tô gia chúng ta!
Lôi Bá lạnh lùng nói:
- Nếu Tô gia ngươi thành thật, ta tự nhiên cũng sẽ xem quy củ, nếu đùa giỡn đa dạng, đừng trách bổn tọa dùng thủ đoạn lôi đình!
Lão ẩu ho ra máu, nổi giận mắng:
- Các ngươi làm như vậy sớm muộn sẽ gặp báo ứng. Việc này ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp đăng báo Thánh Vực, làm cho Thánh vực tới xử quyết các ngươi.
- Ha ha, Thánh Vực xử quyết?
Trong mắt Lôi Bá hiện lên vẻ trào phúng, hừ lạnh nói:
- Đừng quên, năm đó bổn tọa ở Viêm Võ thành tu luyện mười hai năm, thậm chí còn gặp qua Vân Tiêu minh chủ mấy lần ở xa xa. Hiện tại người quản lý Thánh Vực đều là bạn tốt chí giao của bổn tọa năm đó, nếu ngươi đi Thánh Vực, đơn giản là tự tìm đường chết mà thôi.
Người Tô gia nghe vậy, nhất thời mặt mày tái nhợt.
Đột nhiên một gã đệ tử Lôi gia chạy vào ôm quyền nói:
- Tông chủ, chúng tôi tìm khắp hậu viện nhưng không thấy tiểu thư Bội Thanh. Nghe nha hoàn nói sáng sớm hôm nay tiểu thư đã ra ngoài đi dạo.
- Đi dạo?
Lôi Bá sửng sốt, lập tức khoát tay nói:
- Đã không còn sớm, dù đi dạo phố cũng sắp trở về, chúng ta đợi chút đi.
- Dạ.
Đệ tử kia ôm quyền nói:
- Ý tứ của thiếu gia cũng nên chờ một chút.
Giờ phút này bên ngoài Tô gia, Tô Bội Thanh vốn không biết chuyện đã xảy ra trong nhà, nàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808899/chuong-3811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.