Phi Nghê vội kêu lên:
- Hiên Viên đại nhân,vậy phải làm sao bây giờ?
Hiên Viên Diệu lắc đầu thở dài:
- Không biện pháp, hiện tại chỉ phải xem Lý Vân Tiêu…
- Nhưng mà…
Phi Nghê gấp tới mức nhảy lên:
- Nhưng giờ phút này phu quân làm sao còn sức lực đi ngăn cản Dận Vũ!
Thần sắc Hiên Viên Diệu chua xót, lắc đầu nói:
- Hết thảy nhìn ý trời đi, giờ này khắc này chúng ta không còn biện pháp gì. Chỉ có thể chờ đợi!
Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:
- Mọi người bình tĩnh một chút, tận sức khôi phục lực lượng. Chờ sau khi hóa long, kết giới mở ra, có lẽ còn cuộc ác chiến cũng không chừng!
Hiên Viên Diệu gật đầu nói:
- Kế sách hiện giờ chỉ có thể như vậy.
Vẻ mặt mọi người đều ảm đạm, biết không có biện pháp nhưng vẫn không cam lòng.
Đặc biệt là Phi Nghê cùng tiểu Hồng, luôn nhìn chằm chằm vào hỗn độn kê tử, không thể tĩnh tâm xếp bằng điều tức.
Lý Vân Tiêu bị đưa vào trong Hóa Long trì, liền cảm nhận được linh khí kinh thiên lao vào trong cơ thể của mình, dù không muốn hấp thu cũng khó khăn.
Ở trước mắt có một long hình thật lớn đang chậm rãi ngưng kết lại, sáng ngời mà tuyệt mỹ, vừa nhìn chẳng khác gì xảo đoạt thiên công, làm lòng người hướng tới.
Ngược lại là Dận Vũ, giống như từng gặp qua vì thế vẫn thản nhiên.
Hắn vung đuôi, lần này Lý Vân Tiêu cũng sơ sẩy, vì thế liền bị chấn khai.
Dận Vũ hóa thành hình người, nhìn thoáng qua chân long đang ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808854/chuong-3759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.