Tiền Vô Địch không kiềm được nữa, gã hy vọng nhanh chóng trở về thành Viêm Vũ trùng kích Thần cảnh.
Trần Phong cầm lệnh chấp chưởng, khóe môi cong lên:
- Ừm! Hy vọng lần sau gặp lại huynh hơi tiến bọ.
Chợt nụ cười đông lại trên mặt Trần Phong, biểu tình cứng ngắc ngạc nhiên.
Trần Phong kinh ngạc nhìn chằm chằm cửa đại điện, hai bóng người đứng trước cửa.
- Lý... Lý Vân Tiêu!
Trần Phong, Lương Ngọc Y, Tiền Vô Địch ngây ngốc đứng trong đại điện. Bọn họ cũng biết bóng dáng yêu kiều sau lưng Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng.
Mắt Lý Vân Tiêu chứa ý cười hỏi:
- Muốn về thành Viêm Vũ? Ta cũng đang định về, cùng đi đi.
Tiền Vô Địch kêu lên:
- Thật sự là ngươi?
Tiền Vô Địch vẫn chưa thể hoàn hồn.
Trần Phong biến sắc mặt, chắp hai tay chào:
- Kính chào minh chủ!
Lương Ngọc Y, Tiền Vô Địch cũng lấy lại tinh thần, lập tức cung kính nói:
- Kính chào minh chủ!
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Khách sáo quá, đừng xa lạ vậy, đi thôi.
Tiền Vô Địch vội vàng đi trước dẫn đường hai người rời khỏi đại điện đi hướng truyền tống trận trên đảo Phù Không.
Trần Phong ngơ ngẩn nhìn bóng dáng mấy người rời đi, khuôn mặt giật mình dần dao động.
Trần Phong thì thào:
- Minh chủ trở lại, sợ là rắc rối sắp bắt đầu.
Lương Ngọc Y kéo tay Trần Phong, cảm giác tay gã rịn mồ hôi lạnh.
Trần Phong siết chặt tay gã an ủi:
- Bão tố sớm muộn gì sẽ dấy lên, ta thấy vẻ mặt minh chủ bình thản thì chắc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808836/chuong-3741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.