Nên bọn họ không để bụng lời Chỉ nói, dù gã là Ma Tôn cũng không thể đánh lại nhiều người.
Lý Vân Tiêu liên tục giết mấy con ma vật, kinh ngạc phát hiện những con ma vật đã chết đều hóa thành ma khí lần nữa bị đại điện hút vào.
Những người khác cũng đối diện tình cảnh như vậy: Người bị ma vật giết thì phơi thây tại chỗ, ma vật chết đi hàng giải thành ma khí bị đại điện hấp thu lại.
- Chuyện gì đây?
Mọi người ngạc nhiên không hiểu ra sao.
Yết trầm giọng nói:
- Đúng là hơi kỳ lạ, Vốn sau khi người thủ hộ chết cũng sẽ hóa thành xác chết, e rằng trong điện xảy ra biến đổi khác với dĩ vãng. Chẳng lẽ Thánh Băng Ngọc sắp xuất thế thật?
Lòng Lý Vân Tiêu máy động, hắn nhớ đến Thánh Băng Ngọc trong người mình, còn là ba loại kỳ trân tuyệt thế hợp làm một. Không biết có phải vì hắn đến khiến Hành Lang Phù Đồ thay đổi không.
Luân phiên chém giết một trận mới giết hết đám ma vật, nhưng không để lại xác chết nào, đều chuyển hóa thành ma khí bị đại điện hấp thu.
Mọi người cảnh giác nhìn chằm chằm đại điện đen ngòm, không biết bên trong có cái gì, không dám là người đầu tiên tiến lên.
Chỉ cũng ngừng lại, từ đỉnh núi bay xuống trước cửa đại điện, nhìn đăm đăm.
Thương Quân bay lên đứng một bên ngọn núi, mắt liếc qua Lý Vân Tiêu rồi cùng nhìn trong điện:
- Chỉ huynh, thế tộc các người đã từng lấy được Thánh Băng Ngọc trong này, bàn về hiểu biết Hành Lang Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808805/chuong-3710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.