- Ha ha, không cần rắcrối vậy.
Lỗ Thông Tử cười nịnh:
- Nếu Tranh đại nhân đồng ý tha mạng cho tại hạ thì bản thể tất nhiên sẽ đi ra và nguyện ý bỏ công khuyển mã dưới tay đại nhân.
Tranh sửng sốt, không ngờ Lỗ Thông Tử nói câu đó.
Ánh mắt mọi người cùng tập trung vào Lỗ Thông Tử. Đặc biệt Lý Vân Tiêu, mắt hắn sáng rực như muốn xuyên thân thể Lỗ Thông Tử.
Trụ chậm rãi nói:
- Chuyện cống hiến sức lực có thể thương lượng, nhưng phải trả lại ma đản của ta đây.
- Đương nhiên, đương nhiên.
Lỗ Thông Tử xem thái độ của Tranh và Trụ liền biết mình có hy vọng sống, vội nói:
- Ta không hề muốn đối địch với hai vị đại nhân, chỉ tại ta hồ đồ trong một thoáng đi mơ ước ma đản, sau này không dám nửa.
Vẻ mặt Lỗ Thông Tử buồn bã, sám hối, nếu không phải Lý Vân Tiêu quen biết lão lâu không chừng sẽ tin.
Lỗ Thông Tử xem bộ dáng do dự của Tranh và Trụ thì mừng thầm.
Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, vỗ tay khen:
- Tổng trưởng đại nhân nói rất hay, lời ít mà ý nhiều, ngụ ý sâu sắc, cảm động lòng người. Nếu đã có thành ý vậy thì kêu bản thể của ngươi đến Diêu Quang điện nói chuyện trước đi. Cứ để ma thân nói chuyện với hai vị đại nhân không thấy mất lễ phép sao?
Tranh gật đầu nói:
- Bản thể của ngươi đến rồi nói chuyện sau.
Lỗ Thông Tử ngây ra, thịt già trên mặt co giật mấy cái, ngượng ngùng nói:
- Không có Tranh đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808761/chuong-3666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.