Nhưng không ai thèm quan tâm Tùy, nửa người trên của gã bị nổ bay xa mấy chục trượng hoàn toàn hàng giải thành một đống Ma tộc đê giai tự tán đi.
Thần trí của Tùy tan biến trong thiên địa, đã chết hẳn.
Toàn quá trình chỉ trong khoảnh khắc, khi mọi người phản ứng lại thì Hoan đã cầm Nặc Á chi chu.
Bảo hét to một tiếng:
- Chết tiệt! Chuột nhắt, sao ngươi dám!
Sát khí kinh thiên phát ra từ trán Bảo bắn thẳng lên trời.
Hoan cười khẽ, dường như đã chuẩn bị từ lâu, gã xoay người bước ra trăm trượng định chạy đi.
Nhưng nụ cười đông trên mặt Hoan, vì trước con đường đã có Lý Vân Tiêu chờ sẵn, biểu tình châm chọc.
Hoan biến sắc mặt vài lần rồi vung tay phải lên, ánh sáng vàng bắn ra, quát to:
- Cầm lấy! Ngươi đi trước, gặp lại ở chỗ cũ ngoài thành!
Hoan nói xong người nổ cái bùm hóa thành một đoàn ma khí tán đi trên không trung.
Lý Vân Tiêu sửng sốt, phản xạ đón lấy ánh sáng vàng, đúng là Nặc Á chi chu.
Lý Vân Tiêu hoang mang, người đó khó khăn kiếm về Nặc Á chi chu chẳng lẽ chỉ để giá họa cho hắn? Khả năng không quá lớn.
Chờ khi Lý Vân Tiêu lấy lại tinh thần thì không còn cảm ứng được Hoan tồn tại nữa, chỉ có hàng trăm sát khí cường đại từ bốn phía tỏa định Lý Vân Tiêu.
ma khí dần tán đi, Bảo bước ra từ bên trong, hai mắt như đao nhìn Lý Vân Tiêu đăm đăm.
Bảo lạnh lùng nói:
- Hay thật, không ngờ các ngươi hát đôi lừa chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808755/chuong-3660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.