Nguyệt nhìn Ma tộc đầy trời, lòng thầm run. Nhưng nghĩ đến Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận, Lý Vân Tiêu trong cốc thì lòng tin lại trào dâng trong Nguyệt.
Nguyệt nói:
- Đừng khuyên nữa, lần này không đụng vào tường thì ta sẽ không chết tâm.
Y thở dài một tiếng, gật đầu nói:
- Nhưng Nguyệt vẫn có chỗ dựa, dù lúc này Nguyệt không phục thì bằng vào thuật luyện, đại nhân thu phục Nguyệt rồi sẽ không giết chết.
Nguyệt hoàn toàn biến sắc mặt, nghĩ đến làm nô lệ chuyên môn luyện chế là nàng không kiềm được lòng tức giận.
Nguyệt, cắn răng hừ nói:
- Xem trận thế của các ngươi chắc đã nuốt nhiều bộ tộc nhỏ khác ròi?
Một tiếng thở dài vang lên:
- Ài, xem ra bộ của ta là bộ tộc nhỏ mà Nguyệt hỏi?
Một ma ảnh hiện ra bên cạnh Thệ và Y.
Nữ nhân tóc dài tới eo, da trắng nõn nà, thân hình mềm mại không xương, la quần bay bay, quyến rũ động lòng người.
- Mễ!
Nguyệt hoàn toàn biến sắc mặt, cắn răng nói:
- Hèn gì mãi không có tin tức của ngươi, thì ra ngươi cũng gục ngã.
Mễ khẽ thở dài:
- Thực lực không bằng người tất nhiên phải tuân theo quy tắc trò chơi, nếu không sẽ là tự chịu diệt vong. Nguyệt, ngươi không phải loại người không hiểu thời thế nhưng sao lần này cố chấp như vậy? Chẳng lẽ có át chủ bài nào sao?
Nguyệt không giấu diếm, gật đầu nói:
- Chỉ có ngươi hiểuta, gần đây có cơ duyên nên muốn thử một lần.
Mễ nhìn trong sơn cốc, ánh mắt dừng lại trên người Nguyệt:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808737/chuong-3642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.