Lý Vân Tiêu sảng khoái nói:
- Tuy lúc trước đã phân phối công kích nhưng Yết đại nhân đã nói vậy thì hai con Phệ Giới Ma tứ giai của Yết đại nhân thuộc về chúng ta, chia sẽ chút ít cho đại nhân.
Yết nghe thế tức sutý ói máu, biểu tình tràn đầy tức giận.
Hai người này không giúp đỡ cũng đành thôi còn muốn cướp chiến lợi phẩm của gã. Hai con Phệ Giới Ma đã bị thương nặng, dù không ra tay thì hơn phân nửa cũng sống không được bao lâu.
Yết liếc hướng Vi Thanh, hy vọng gã cố gắng nhanh chóng thoát ra ngoài.
Vi Thanh nhìn Dục, lòng thầm giật mình. Khí thế Ma tôn cường đại ập đến làm da đầu Vi Thanh tê dại.
Vi Thanh nào dám tiến lên phía trước cứu viện, vội nói:
- Yết đại nhân, bản hân ta lo không xong, bất lực.
Vi Thanh nói xong lại áp chế lực lượng xuống vài phần, cố ý biểu hiện luống cuống tay chân để tăng sức thuyết phục.
Yết trầm giọng hỏi:
- Vi Thanh, bản tôn rất rõ thực lực của ngươi, đừng giả bộ! Chẳng lẽ ta chết là mục tieu của các ngươi sao? Đừng nói ta chết, nếu ta lại bị thương hơn phân nửa sẽ ngủ dài mấy chục vạn năm, Hóa Lân ma cốt kia... ha ha.
Trong giọng nói của Yết tràn đầy uy hiếp, lạnh lùng nói:
- Nếu ta chết thì các ngươi không ai trốn thoát con Phệ Giới Ma này truy sát!
Dục chớp mắt, xòe tay phải chống cằm, bộ dáng ngây thơ vô số tội:
- Này này này, đã bảo đừng kêu talà Phệ Giới Ma, bổn tọa tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808719/chuong-3604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.