Chương trước
Chương sau
Yết gật gật đầu, nói:
- Tự nhiên là có. Ta giúp các ngươi lược trận, các ngươi đối phó tam cấp phệ giới ma. Có ta ở đây chấn nhiếp, con vương giả kia không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu thật sự đột nhiên ra tay, ta có thể ứng phó được.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Tự nhiên chúng ta tin tưởng thực lực Yết đại nhân, nhưng ta có vấn đề, tám con phệ giới ma này, Yết đại nhân đều không cần sao?
Yết nhìn hắn, nói:
- Tự nhiên là cần. Ta lược trận chẳng lẽ không tính là xuất lực sao? Tự nhiên cũng phải phân, bốn người chúng ta, mỗi người hai con.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
- Nếu có thể giết chết đám tứ cấp phệ giới ma, phân phối như thế ta không có ý kiến, nhưng mà...
Yết mắt trợn trắng, khẽ nói:
- Nhưng mà cái gì?
- Nhưng mà thực lực Yết đại nhân cường đại, chỉ lược trận thật sự là phung phí của trời.
Lý Vân Tiêu vô cùng đau đớn địa cảm khái xong, nháy nháy mắt nói:
- Không bằng đại nhân cùng ra tay với chúng ta, như vậy chẳng những phần thắng lớn chút, cũng có thể cho con ngũ cấp phệ giới ma chiêm ngưỡng thực lực của ngươi một chút.
Sắc mặt Yết biến hóa, vội nói:
- Không thể, bởi vì thực lực bổn tọa mạnh nhất, cho nên ta sẽ đối phó vương giả của chúng. Bởi vì cái gọi là tướng đấu tướng, binh đấu binh, đạo lý này ngươi từng nghe qua chưa?
- Tướng đấu tướng, binh đấu binh, nói như vậy, Yết đại nhân là tướng, chúng ta chính là binh trong tay ngươi sao?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu âm trầm, cười lạnh nói:
- Thì ra Yết đại nhân vẫn xem chúng ta là tiểu lâu la?
Sắc mặt Yết âm trầm, vô cùng phiền muộn, biết rõ Lý Vân Tiêu đang cố ý gài mình, nhưng thời điểm này hắn không thể quá cường ngạnh, chỉ có thể nói:
- Chỉ nói như vậy mà thôi, tự nhiên không phải.
Vi Thanh đứng bên cạnh đột nhiên mở miệng, lần này rõ ràng khó có được cùng chung trận tuyến với Lý Vân Tiêu, nói:
- Lý Vân Tiêu nói đúng, đại nhân nên cùng xuất thủ với chúng ta, dù sao thực lực tám con phệ giới ma rất mạnh, thực lực của chúng ta khó chống lại.
Bọn họ lúc ở Thiên Võ Giới đều là nhân vật phong vân hiển hách, đều có chủ kiến rất mạnh, không có khả năng khuất phục người.
Còn nữa, từ khi tiến vào Ma giới, Vi Thanh rõ ràng cảm giác được Yết sinh động, hơn nữa có cảm giác không thể khống chế, dường như đã vượt qua mình khống chế.
Nếu hiện tại Yết cũng phản bội hắn, hắn không có chút biện pháp nào cả. Cho nên từ đồng tâm nhất trí biến thành có khoảng cách.
Dường như Yết phát hiện ra biến hóa này, giận tái mặt nói:
- Ngươi không tin ta?
Vi Thanh lạnh nhạt nói:
- Tín nhiệm được thành lập từ hành động thực tế của cả hai. Mà không phải thành lập ở trên miệng.
Hắn nói như vậy đã tỏ thái độ của mình.
- Hừ!
Yết cực kỳ không vui, chà xát hai tay vài cái, ma quang trên người lập lòe, nói:
- Đã như vầy, một người đối phó hai, như thế có bị ngũ cấp phệ giới ma đánh lén thì đứng trách ta.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đó là tự nhiên, nếu như ai bị đánh lén, chỉ có thể trách hắn vận khí không tốt, hơn nữa nếu đổi lại ta là ngũ cấp phệ giới ma, ta nhất định sẽ đánh lén người thực lực mạnh nhất. Ha ha, không biết trong chúng ta ai có thực lực mạnh nhất đây?
Gương mặt Yết run rẩy, kêu lên một tiếng.
Hắn biết rõ Lý Vân Tiêu nói chính xác, tuy thực lực của hắn giảm xuống, nhưng uy thế Thánh Ma vẫn còn.
Ngũ cấp phệ giới ma cũng không có đi ra, rất có thể trở ngại uy thế của hắn, cho nên co đầu rút cổ không xuất ra, mà là chờ thời cơ đánh lén.
Nếu quả thật đánh lén, đứng mũi chịu sào nhất định là hắn.
Quả nhiên, gương mặt Yết nhìn chung quanh, tám con phệ giới ma màu tím đang nhìn hắn, hung quang lập lòe trong mắt, trong miệng không ngừng phun bọt biển màu tím.
Trong lòng Yết sinh ra cảm giác bực bội, chán ghét nhíu mày, trong hai mắt bắn ra lệ quang, cắn răng nói:
- Theo ý kiến của các ngươi, tám con này làm sao phân phối?
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Là muốn ta phân phối sao? Vậy tại hạ sẽ làm việc đáng làm.
Trong mắt của hắn hiện lên một tia giảo hoạt, khóe miệng có chút giơ lên.
Tuy tám con phệ giới ma này đều là tứ cấp, hơn nữa khí thế nhìn ra không kém bao nhiêu, nhưng trên thực tế vẫn có khác biệt thật lớn.
Những khác biệt tuổi, cường độ thân thể, hô hấp, thậm chí ánh mắt và màu sắc da thịt. Không chỉ có Vi Thanh cùng Tiểu Hồng nhìn không ra, thậm chí ngay cả Yết cũng nhìn không ra, nhưng dưới diệu pháp linh mục của Lý Vân Tiêu thì không có chỗ nào có thể ẩn nấp.
Hắn tùy ý chỉ điểm, nói:
- Con này, con này, ta; con kia, con kia, Vi Thanh đại nhân, còn con này...
Hắn liên tục chỉ ra, rốt cục phân phối tốt tám con, nhìn như tùy ý phân phối, trên thực tế hắn phân hai con lực lượng yếu nhất cho mình.
Tiếp theo là Tiểu Hồng cùng Vi Thanh, mà Yết được phân phối hai con mạnh nhất.
Vi Thanh cau mày nói:
- Mỗi người đối phó hai con là đúng rồi, không cần phiền toái như vậy.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy, nhưng nếu Yết đại nhân bảo ta phân phối, ta cũng chỉ cố mà làm.
Hắn nhún nhún vai, bộ dáng bất đắc dĩ.
Yết cảm thấy có cái gì đó, lại nói không ra là cái gì, bực bội nói:
- Ít nói nhảm! Động thủ!
Tiếng nói còn chưa dứt, dây leo trên người tỏa ra như mạng nhện, hướng Lý Vân Tiêu chỉ định hai đầu phệ giới ma chộp tới.
Tám con tứ cấp phệ giới ma dường như bất động, chúng nhìn ma đằng.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Dây leo của Yết đánh tới, nhưng lại không đánh trúng con nào.
- Cái gì?
Mấy người đều chấn động, phải biết rằng những dây leo của Yết ngay cả Mộng Linh chân quân cũng bị vây khốn, nhưng lần này lại vô dụng.
Đây là tốc độ kinh người cỡ nào.
- Coi chừng!
Lý Vân Tiêu cả kinh, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Phanh!
Không gian vị trí hắn đứng mở ra, một bàn tay cực lớn thò ra trong hư không, đánh nát không gian này.
Rầm rầm rầm!
Đám người Vi Thanh cũng bị công kích, đều thi triển thần thông tránh thoát, bốn người nhanh chóng tản ra.
Lý Vân Tiêu tránh xa mấy trăm mét, nhìn hai con tứ cấp phệ giới ma.
Đám phệ giới ma này xuyên qua không gian thành thạo như cá, trảo của chúng rất sắc bén, bị đánh trúng là trọng thương.
Hắn cẩn thận quan sát hai con phệ giới ma này, đột nhiên biến sắc.
Đám tứ cấp phệ giới ma này có linh trí không thấp, hơn nữa nghe hiểu tiếng người, mà hai con phệ giới ma này là hai con hắn phân phối cho mình.
Hắn nhìn chung quanh, phát hiện phệ giới ma đều chọn mục tiêu của mình, cũng không khác gì lời Lý Vân Tiêu nói lúc trước.
Nội tâm Lý Vân Tiêu kinh ngạc, càng mừng thầm.
Hắn cho rằng mình phân phối phệ giới ma không thành công, không nghĩ tới đối phương phối hợp như vậy.
Oa!
Hai con phệ giới ma trước người Lý Vân Tiêu xoay chuyển thân thể, lập tức đánh ra vài đạo ma khí hóa nhận chém tới!
Phanh!
Tử lôi trên tay Lý Vân Tiêu lập loè, lập tức đánh tan vài đạo ma khí.
Hai con phệ giới ma này vây công Lý Vân Tiêu, thân ảnh khẽ rung lên, sau đó biến mất.
- Có chút ý tứ.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu sáng lên, hai con phệ giới ma này phối hợp như vậy, có thể thấy được linh trí không thấp. Dù chưa hoàn toàn khai hóa, nhưng không phải Ma tộc cấp thấp có thể so sánh..
Lý Vân Tiêu ung dung duỗi hai tay ra hai bên thân thể, cổ tay xoay, Tử Lôi biến đổi đánh ra ngưng tụ thành bánh xe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.