Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu cùng Vi Thanh cũng phát hiện chênh lệch trong đó, tuy sớm biết có chênh lệch, lúc trước chiến đấu trong Thiên Võ Giới, Ma Quân cấp hai bị giới lực áp chế nghiêm trọng, biểu hiện lực lượng của chúng cực kỳ có hạn.
Hiện tại thân ở Ma giới, lúc này mới phát hiện trong Ma giới đám Ma Quân cực kỳ đáng sợ, lực lượng mạnh sánh ngang Tạo Hóa Cảnh.
Lý Vân Tiêu nhìn qua Vi Thanh bên người, thấp giọng nói:
- Mau thả Thánh Ma Yết trong bảo bình của ngươi ra chiến đấu, nếu không chúng ta sẽ có phiền toái.
Vi Thanh chóng mặt, tức giận nói:
- Nói chuyện phiếm gì đó! Yết đại nhân cũng không phải là thủ hạ của ta, có bản lĩnh ngươi triệu hoán hắn ra đi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Tốt, ngươi đưa bảo bình cho ta, ta gọi hắn ra chiến đấu.
Sắc mặt Vi Thanh trầm xuống, hơi xoay người, chẳng quan tâm tới hắn.
Tám gã Ma Quân lạnh lùng nhìn ba người, một người trong đó nói:
- Các ngươi thúc thủ chịu trói hay chúng ta động thủ? Tuy kết quả đều là chết, nhưng quá trình sẽ khác nhau.
Lý Vân Tiêu nghiêm túc, thỉnh giáo nói:
- Nếu đều là chết, ta muốn biết thủ pháp khác nhau thế nào.
Tiểu Hồng vừa vặn chuyển ma công, không ngừng sự khôi phục sức khỏe, lúc này ánh mắt hữu ý vô ý nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong đó mang theo cảm kích.
Nàng biết rõ Lý Vân Tiêu cố ý cãi cọ, tranh thủ thời gian cho nàng khôi phục.
Tên Ma Quân cười lạnh nói:
- Thúc thủ chịu trói, chúng ta lấy nghê hồng thạch sẽ đánh các ngươi thành bùn nhão. Đương nhiên, cũng có thể cho các ngươi cơ hội tự sát. Nếu để cho chúng ta động thủ thì ba người các ngươi sẽ chết rất thảm, bắt đầu từ tay chân, cắt thành trăm ngàn khối, cuối cùng mới cắt đến lồng ngực và đầu, sẽ chết rất chậm.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ, chân thành nói:
- Vậy cắt nhỏ đi, nghe rất tươi sốt.
Tên Ma Quân giận tím mặt, lạnh lùng nói:
- Tốt, các ngươi đã tìm chết, ta sẽ thành toàn các ngươi.
- Chậm đã!
Lý Vân Tiêu vươn tay ra, nói:
- Chúng ta lại nói về chuyện cắt nhỏ đi! Nói thí dụ như cắt thế nào, thủ pháp ra sao, có cắt mỏng hay dày gì đó...
- Hắn muốn kéo dài thời gian!
Một gã Ma Quân kịp phản ứng, lập tức quát mắng.
Sắc mặt bảy tên khác biến hóa, quát:
- Muốn chết!
Lập tức không hề dong dài, thân ảnh lóe lên xuất hiện trước mặt ba người, đều thi triển thần công tuyệt kỹ của bản thân.
Ma khí cuồng bọa bùng phát dữ dội, hóa thành từng đạo hào quang đánh tới phía trước.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, quát:
- Đi!
Hắn nhìn qua màn sáng. Năm ngón tay một trảo, A Lại Huyền Việt nằm trong tay hắn, dốc sức chém về phía trước một cái.
Chiến phủ mang theo lực lượng khủng bố, thanh thế bao la hùng vĩ, giống như chiến xa đánh thẳng về phía trước.
Ầm ầm!
Một tầng ma quang bị chiến phủ chém nát, lập tức xuyên thủng qua màng sáng đánh thẳng vào bảy tên Ma Quân kia, chém ra một khe hở.
Vi Thanh cùng Tiểu Hồng sớm có chuẩn bị, lập tức theo sau lưng Lý Vân Tiêu, ba người phóng thẳng về lối đi!
- Cái gì?
- Làm càn!!
Các tiếng rống vang lên, hai tên Ma Quân bên cạnh thông đạo thẹn quá hóa giận, liên tiếp biến hóa thủ ấn, kết thành "Sơn" thế áp ba người.
Lý Vân Tiêu quay A Lại Huyền Việt trở lại, thân ảnh lóe lên xuất hiện bên cạnh một tên Ma Quân, năm ngón tay trái mở ra.
Keng!
Tiếng xiềng xích vang lên.
Tên Ma Quân cả kinh, tuy khí tức trên xiềng xích cổ quái, nhưng lại không được, cũng không đặt trong lòng, đồng thời phân tâm bấm niệm pháp quyết đập qua.
Keng!
Lúc này cả đầu cánh tay bị cuốn lấy, trong chớp mắt cả thân thể bị trói lại.
- Đây là...
Tên Ma Quân kia hoảng hốt, hoảng sợ phát hiện ma nguyên toàn thân bị trói buộc, dường như lực lượng trên xiềng xích kia trực tiếp phong bế tất cả kinh mạch.
Vào lúc này Vi Thanh cùng Tiểu Hồng cũng ra tay, phân biệt đánh về một tên Ma Quân khác. Ba lực lượng đánh ra, bộc phát khí lãng khủng bố, ngược lại đẩy hai tên ra xa.
Lý Vân Tiêu không nói hai lời, một búa chém xuống, trong nháy mắt chém tên Ma Quân kia thành hai nửa.
Cả quá trình này cực nhanh, Lý Vân Tiêu đắc thủ liền thuấn di, thân ảnh quay lại bên cạnh Vi Thanh cùng Tiểu Hồng, quát:
- Đi!
Ba người vào lúc này không dừng lại, trực tiếp tiến lên phía trước.
Lúc này Vi Thanh và Tiểu Hồng liên thủ đánh lui Ma Quân, ma khí trong người quay cuồng, sắc mặt kinh hãi.
Sáu tên Ma Quân hít khí lạnh, vốn muốn truy kích, đều không tự chủ dừng lại, hoảng sợ nhìn qua tên Ma Quân bị Lý Vân Tiêu chém thành hai nửa.
Tên kia Ma Quân vô cùng hoảng sợ, nhưng ý thức vẫn còn, mắt nhìn thân thể của mình không ngừng thoái biến, hóa thahf ma vật hình thù kỳ quái càng hoảng sợ, quát:
- Cứu ta...
- Cứu? Đừng nói giỡn, ngươi đã như thế, làm sao mà cứu?
Một gã Ma Quân sau khi kinh hãi ngắn ngủi, lập tức cười rộ lên.
Đám Ma Quân khác sắc mặt lạnh như băng, nhưng không có tâm tư trêu chọc, mà nhìn bóng lưng đám người Lý Vân Tiêu, thần sắc ngưng trọng.
Tên Ma Quân kia tuyệt vọng nhìn bóng lưng đám đồng bạn, ánh mắt quyết tuyệt.
Ầm ầm!
Tên Ma Quân bị chém rốt cuộc không thừa nhận nổi thoái biến, cả thân hình nổ tung, hóa thành trăm loại ma vật bay ra bốn phía, tràng diện cực kỳ đồ sộ.
- Cái gì? Vậy mà chết?
Bảy tên Ma Quân biến sắc, dường như không tin nổi.
- Dùng thực lực của Mộc, cho dù bị thương nặng, bị chém thân thể cũng không chết như vậy.
- Xiềng xích kia là thế nào? Có thể làm tồn tại như chúng ta thoái hóa thành Ma tộc cấp thấp?
Bảy tên Ma Quân trầm mặc, trơ mắt ba người biến mất.
Thời gian trôi qua thật lâu, có người nói:
- Nếu như để bọn chúng thông qua như vậy, dường như không tốt lắm.
Tên còn lại nói:
- Có cái gì không tốt, nhiệm vụ của chúng ta là trấn thủ khe hở, đừng cho đám phệ giới ma thôn phệ sạch trận địa, cũng không có nói không cho phép có người tiến vào.
Người trước sững sờ, lập tức gật đầu nói:
- Nói có lý, mấy vị đại nhân giao nhiệm vụ cho chúng ta là chống cự phệ giới ma. Còn nữa, phía trước còn có phệ giới ma, bọn chúng chưa chắc thông qua được.
Lại một có người nói:
- Mặc kệ nó, làm tốt chuyện của chúng ta là được. Về phần Thì và Mộc chết, chúng ta nói phệ giới ma gây ra, về phần ba người vừa rồi...
- Ba người vừa rồi? Cái gì ba người? Ta vẫn tu luyện ở đây, không biết có ba người vừa rồi nào cả!
- Đúng đúng, ta cũng không biết, chỉ nghe thấy Thì và Mộc chết trong miệng phệ giới ma mà thôi.
Đám người còn lại giả ngu, xem như chưa thấy ba người Lý Vân Tiêu.
Một người trong đó nói:
- Nhưng Thì hiện tại chưa chết!
Tên còn lại cười lạnh nói:
- Tin tưởng hắn chết nhanh thôi!
- Hắc hắc...
Mấy tên kia cười rộ lên, tên vừa nói chuyện thân ảnh lóe lên, trên mặt bắn ra sát khí nồng đậm.
Đám người Lý Vân Tiêu lao ra khỏi vòng vây, lao về phía trước như vũ bão.
Chạy như điên một hồi, đột nhiên Vi Thanh kinh ngạc nói:
- Dường như bọn chúng không đuổi theo!
Lý Vân Tiêu đã phát hiện từ lâu, nói:
- Mặc kệ bọn chúng, có lẽ vừa rồi bị hù sợ, trực tiếp vẫn lạc hai tên Ma Quân cấp hai, hiệu quả trùng kích tâm lý với chúng rất lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.