Lý Vân Tiêu nói:
- Chưa hẳn muốn thu phục, chỉ cần trong ma chiến bọn họ sinh ra chút năng lượng là đủ rồi, như vậy ta cho bọn họ lý do tiếp tục sống sót. Nếu vào lúc bình thường, bọn họ một lòng muốn giết ta, tuyệt đối không thể lưu mạng bọn họ.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra sát khí, nhưng nhanh chóng mất đi.
Khúc Hồng Nhan trầm mặc một hồi, nói:
- Phi Dương, ta có mấy lời không biết có nên nói hay không?
Lý Vân Tiêu sững sờ, cười nói:
- Hồng Nhan, ta và ngươi có gì mà không thể nói sao?
Khúc Hồng Nhan gật đầu nói:
- Ta liền nói thẳng. Kỳ thật Cửu Uyên đại nhân nói cũng có đạo lý, vạn vật thịnh suy đều có mệnh số, phu quân không cần mang chuyện Thiên Võ Giới trói lên người của mình, ngược lại mất đi tính cách không bị trói buộc lúc trước, Thiên Võ Giới có thể bảo vệ thì bảo vệ, không thể bảo vệ thì cũng thôi, với thực lực của chúng ta, mặc dù chúng ta chiếm cứ một phương, Ma tộc chiếm trọn thế giới cũng không có biện pháp với chúng ta. Thiên Võ Giới là Thiên Võ Giới của người thiên hạ, cũng không phải là Thiên Võ Giới của Phi Dương ngươi, không nên ôm tất cả mọi việc vào người.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm thoáng một phát, nhân tiện nói:
- Ngươi nói đúng, Thiên Võ Giới là Thiên Võ Giới của người trong thiên hạ. Nhưng trong mắt ngươi chỉ có ta cố gắng, liều mạng, còn có ngàn ngàn vạn vạn người cố gắng, liều mạng đấy, thậm chí đã liều tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808686/chuong-3550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.