Chương trước
Chương sau
- Thế nhưng mà...
Bắc Quyến Nam ngoài mạnh trong yếu, nói:
- Ma tộc bất lường lập với chúngta! Muôn đời đến nay, hai giới chém giết vô số lần, tử thương vô số, ngài làm như vậy, không cảm thấy phụ lòng những anh linh ngã xuống trong chiến đấu hay sao?
- Thật sự là chê cười, những anh linh này có quan hệ gì với ta?
Trọc Khôn cười lạnh nói:
- Thiên hạ nhốn nháo vì lợi, thiên hạ sôi trào vì hướng lợi. Ai mà không sống vì dục vọng của mình, vì truy cầu, thậm chí không tiếc sát hại và hi sinh kẻ khác. Ma tộc như thế, Nhân tộc cũng như thế. Trên đời này không có phân đúng sai, chỉ có thực lực cao thấp. Cường giả là đúng, kẻ yếu là sai. Buồn cười ngươi sống mười vạn năm, vì sao không hiểu đạo lý đơn giản này?
Bắc Quyến Nam cắn răng tức giận nói:
- Ta hiểu! Nhưng không muốn tán thành, không muốn khuất phục! Giống như vô số tiền bối, cho dù biết rõ sẽ phải chết, cũng phải chiến đấu vì tín niệm của mình!
Trọc Khôn nói:
- Đúng vậy, ngươi có tín niệm của ngươi, mà ta có tín niệm của ta. Ta và ngươi đều chiến đấu vì tín niệm của mình, tại sao đúng sai, cần gì phải sính miệng lưỡi chứ?
Hai tay của hắn dang rộng ra, kết giới sinh ra hào quang màu vàng, sức mạnh to lớn mênh mông xuất hiện, mỗi người đều cảm nhận được uy áp lớn lao. Dường như nhìn thấy không còn là một người, mà là vũ trụ mênh mông!
Ầm ầm!
Hào quang màu vàng vỡ ra, khuếch tán ra khắp các hướng, lập tức đánh bay đám người Lý Vân Tiêu, bọn họ không ngừng lui ra phía sau, thân thể bị bức lui ra xa mấy trăm trượng.
Trong đó thực lực Khúc Hồng Nhan thấp nhất, nàng bị thương dưới một kích này, máu tươi chảy xuống.
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
- Tại sao có lực lượng cường đại như vậy? Quyến Nam đại nhân, rốt cuộc là người nào?
Ba long tử vô cùng kinh hãi, rút lui ra xa xa, cảnh giác nhìn qua, sợ bị ảnh hưởng tới. Hơn nữa kiên thức ba người bọn họ rất lớn, nội tâm đã xác định, nhưng mà đa phần là không dám tin, không thừa nhận.
Sắc mặt Bắc Quyến Nam vô cùng đắng chát, nói:
- Hắn chính là khu vực chi chủ năm đó, là một trong bốn cường giả Giới Vương trong cuộc chiến phong ma năm đó, Trọc Khôn đại nhân!
Chi!
Lời này vừa ra, rất nhiều người vô cùng kinh hãi. Thấy lạnh cả người, thậm chí nội tâm dao động rất manh.
Sắc mặt ba long tử rung động rất mạnh, bọn họ đã đoán được người này là cường giả Giới Vương cảnh, nhưng lại không muốn thừa nhận, hiện tại bị Bắc Quyến Nam nói toạc thân phận, hoàn toàn không hoài nghi.
Sí quyết định thật nhanh, quát:
- Chúng ta đi!
Giới Vương cảnh là đỉnh phong của thế giới, căn bản không có khả năng thắng. Trừ phi bọn họ đều là tồn tại Tạo Hóa đại viên mãn mới có thể đánh một trận.
Đáng tiếc mấy người này chỉ là Tạo Hóa sơ giai mà thôi, còn cách đại viên mãn rất xa!
Trọc Khôn dương miệng cười nói:
- Vấn đề này ta vẫn chưa từng trả lời ngươi, ngươi lưu lại đi, chờ ta thu thập bọn họ lại mang ngươi đi giới khanh. Hơn nữa mới từ Ma giới trở về, bên kia có một ít sinh vật hung tàn ngốc nghếch, ta cũng không thích. Vừa vặn thu ba người các ngươi làm người hầu.
Vừa dứt lời, kim quang bắn ra khỏi tay của Trọc Khôn, Vu Trường Không bắn ra hào quang sáng ngời, ba đạo long quang bắn ra sáng ngời.
Trên màn hào quang bắn ra vô số phù văn, trong mơ hồ có gốc đại thụ đỉnh thiên lập địa, chung quanh cây có vô số luân ảnh màu vàng, bánh răng nuốt lẫn nhau, giống như vận mệnh luân bàn nhấp nhô.
- Pháp Thụ Kim Luân!
Lý Vân Tiêu nhận ra thánh khí này. Dù sao hắn cũng thử luyện qua, nhưng nó khó thành công.
Giờ phút này Trọc Khôn thi triển ra, so với hắn thi triển ra là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, giống như ánh nến tranh sáng với ánh trăng.
Sắc mặt Bắc Quyến Nam khó coi nói:
- Bối Kinh Hoằng đại nhân cũng bị ngươi giết?
Trọc Khôn gật đầu nói:
- Kỳ thật giết hắn hay không chẳng sao cả, dù sao chỉ là tiểu tốt, không ảnh hưởng đại cục. Nhưng mà Pháp Thụ Kim Luân rất không tồi, muốn trách thì trách hắn mang ngọc có tội.
Bắc Quyến Nam cắn răng nói:
- Tuy Bối Kinh Hoằng đại nhân cũng có chút ích kỷ và cực đoan, nhưng dù sao cũng là chiến hữu kháng ma năm đó! Ngươi đoạt huyền khí của hắn cũng thôi, vì sao phải lấy mạng hắn?
Trọc Khôn nhìn hắn như nhìn kẻ ngu si, nói:
- Tại sao ngươi ngây thơ như vậy? Đổi lại Bối Kinh Hoằng, hắn không giết ta sao. Ta rất hoài nghi trí thông minh của ngươi thấp như vậy, làm sao có thể sống tới tận bây giờ?
Sắc mặt Bắc Quyến Nam tái nhợt, ánh mắt nhìn thẳng vào Lý Vân Tiêu, đôi môi khẽ nhúc nhích, truyền âm nói:
- Ta ngăn chặn hắn, ngươi chạy mau!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đột biến, trả lời:
- Nói đùa gì vậy!
Bắc Quyến Nam vội la lên:
- Hiện tại cũng không phải thời điểm hành động theo cảm tính, người này là cường giả Giới Vương cảnh, không ai ngăn cản được mũi nhọn của hắn. Chỉ có trở lại thành Viêm Vũ, bằng vào lực lượng của tòa thành ngăn cản! Nếu như ngươi chết ở đây, đối với Nhân tộc, đối với thế giới này cũng là tổn thất to lớn.
Đối mặt với nguy cơ to lớn này, sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên trầm tĩnh, nói:
- Nói xong chưa? Nói xong cũng phải nghĩ biện pháp đối địch thế nào.
- Ngươi...
Bắc Quyến Nam khẩn trương, thậm chí có chút tức giận, nói:
- Thân là minh chủ Thiên Võ Minh, thống soái thiên hạ, tại sao ngươi tùy hứng như vậy?
Lý Vân Tiêu nói:
- Ngươi nói không sai, những năm gần đây ta không tùy hứng, cho nên rất không thoải mái. Hiện tại ta quyết định tùy hứng một lần.
Bắc Quyến Nam: "..."
- Ha ha ha, có ý tứ, ta cảm thấy ngươi rất thú vị.
Đột nhiên Trọc Khôn cười rộ lên, hắn trực tiếp truyền âm qua. Lý Vân Tiêu và Bắc Quyến Nam biến sắc.
Trọc Khôn cười nói:
- Mỗi thời đại đều xuất hiện chủ nhân Giới Thần Bi, tuy nhiên chưa hẳn cuối cùng trở thành Giới Vương, nhưng không có ai không phải nhân kiệt đương thời, tính cách của bọn họ rất không tồi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Quá khen, ngươi cũng thế.
Pháp Thụ Kim Luân trấn áp, ba long tử hoảng sợ không nhỏ. Sí giận dữ hét:
- Ta và ngươi không oán không cừu, cần gì bắt chúng ta! Nếu hiện tại chúng ta xuất thủ tương trợ Lý Vân Tiêu, cho dù ngươi là Giới Vương cảnh, sợ rằng cũng không được.
Trọc Khôn cười nói:
- Nói thật là, vấn đề của các ngươi rất không tồi. Chờ ta thu thập chủ nhân Giới Thần Bi, lại thu thập các ngươi cũng không phải vấn đề khó khăn gì.
Ba người lập tức im lặng, nổi giận nói:
- Mặc dù là thánh khí, muốn áp chế ba người chúng ta, quá tự đại rồi.
Kính giơ tay đánh ra một đám thủy quang, hóa thành lệ mang khôn cùng, không ngừng bắn thẳng vào bóng cây.
Thủy quang tỏa ra long vực màu xanh da trời, còn chưa chạm vào kết giới đa bị ngăn cản.
Kết giới chấn động vài lần liền an tĩnh lại, dường như không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Nhưng lúc này có một thân ảnh thướt tha xuất hiện trên bầu trời.
Dung nhan xinh đẹp nhưng lạnh lùng, ánh mắt lạnh giá đánh giá ba người.
- Ma tộc!
- Ma Tôn!
Sí và Kính hoảng hốt kêu to, hoảng sợ nhìn Ma Tôn xuất hiện, là một trong tám đại Ma Tôn của Ma giới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.