Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, cười khổ nói:
- Hiện tại phiền muộn là làm sao rời đi? Nếu ta không có đoán sai, hẳn là cả không gian hàng lâm, bây giờ chúng ta đang ở trong vạn linh chi địa. Không gian này không biết hàng lâm bao lâu, mất bao lâu mới biến mất.
Khúc Hồng Nhan cả kinh nói:
- Ý của ngươi là hai không gian trùng hợp với nhau?
- Trùng hợp chỉ là một loại suy đoán, còn có khả năng là vạn linh chi địa thôn phệ vùng biển này.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, nói:
- Nhưng cho dù là loại nào, đều làm không gian của vạn linh chi địa cùng Thiên Võ Giới dính liền. Nhưng mà mặc dù có không gian chấn động, với thực lực của chúng ta đủ ứng phó. Hiện tại ta đang suy nghĩ Tù và cá sấu có phải đã tiến vào đây hay không.
Bắc Quyến Nam gật đầu nói:
- Mục đích của chúng ta là tìm hai người này, nếu như không gian này biến mất, vậy thì phiền toái.
- Đúng là như thế.
Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ cười nói:
- Từ bên trong đi ra ngoài dễ dàng, từ bên ngoài đi vào rất khó. Trừ phi là vạn linh chi địa thật sự thôn phệ tử hải, mãi mãi ở lại Thiên Võ Giới. Nhưng điểm ấy không cách nào phán đoán, cho nên cứ thăm dò vạn linh chi địa đi, có lẽ còn có thể có phát hiện không ngờ đấy.
Bắc Quyến Nam nhìn khắp bốn phía, nói:
- Thực lực của đám Chân Linh cũng không quá mạnh, cao nhất chỉ là Quy Chân Cảnh đỉnh phong, khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808644/chuong-3508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.