- Đao này có thể sản xuất số lượng lớn không?
Lý Vân Tiêu hỏi:
Gia tăng bao nhiêu thương tổn không phải trọng điểm, mấu chốt ở chỗ có thể sản xuất số lượng lớn hay không, nếu như nó chỉ sản xuất ra được vài ba thanh, như vậy ý nghĩa rất có hạn.
Ngả khẽ lắc đầu nói:
- Tuy thành phẩm chế tạo thấp hơn ma nguyên tỏa, nhưng không cần nói tới sản xuát số lượng lớn. Dùng lực lượng thuật đạo và tài nguyên của Thiên Võ Minh hiện tại, hàng năm chế tạo ra ba bốn mươi thanh vẫn có thể.
- Ba bốn mươi thanh như vậy là quá ít.
Lý Vân Tiêu nhìn thẳng hai mắt Ngả, trịnh trọng hỏi:
- Trình độ lớn nhất có thể chế tạo là bao nhiêu?
Ngả thở dài, nói:
- Theo ta tính ra, nếu thuật luyện sư ở nơi này toàn lực đầu nhập vào luyện chế thanh đao như vậy, một năm có lẽ có thể chế tạo trên trăm thanh, nhưng một trăm thanh là cực hạn, rất khó cao hơn. Lại cao hơn sẽ tổn thương chất lượng.
- Ha ha, một trăm thanh như vậy! Rất tốt!
Lý Vân Tiêu cười lớn, lại nhìn qua Thiên Chiếu Tử, nói:
- Thiên Chiếu Tử đại nhân, có thể triệu tập lực lượng chế tạo hay không?
- Vân thiếu quá lý tưởng hóa, Ngả đại nhân nói là một trăm thanh, đó là kéo các trận pháp sư đang xây dựng phòng ngự của Mục gia cùng Đằng Quang đại nhân vào làm đấy.
Thiên Chiếu Tử cười khổ lắc đầu, lại nói:
- Thuật luyện bộ có nhiệm vụ rất nặng nề. Trừ phi tất cả mọi người buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808631/chuong-3495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.