Linh Mục Địch kinh dị nhìn qua kiếm quang khủng bố kia, hỏi:
- Lý Vân Tiêu tỉnh?
Đinh Linh Nhi vội la lên:
- Mục địch đại nhân, Vân Tiêu đại ca không có việc gì chứ? Hắn vừa tỉnh không lâu, nói muốn thử kiếm.
- Thử kiếm?!
Linh Mục Địch cả kinh, hoảng sợ thất thanh nói:
- Thánh kiếm chặt đứt pháp tắc chi liên?
- Tiểu tử này quá hồ đồ.
Lại có một thân ảnh bay tới, chính là tứ vương Lý Mang Sơn.
Lý Mang Sơn lẳng lặng nhìn qua, trầm giọng nói:
- Cũng không phải nói hắn luyện chế ra thì hắn có năng lực khống chế. Nhưng hôm nay kiếm này chri dùng hình thức hư quang xuất hiện, có lẽ vấn đề không lớn.
Khi hắn nói xong, không gian lại có nhiều người xuất hiện.
Dù sao nơi này cách thành Viêm Vũ cũng không xa, uy năng khủng bố như vậy làm nhiều người bay tới.
- Đây mới là tính cách của hắn.
Khúc Hồng Nhan bất đắc dĩ thở dài một hơi, nét mặt không có ý trách cứ, ngược lại tràn đầy thưởng thức, trong ánh mắt dịu dàng còn mang theo lo lắng.
- Rốt cuộc kiếm này là tồn tại thế nào? Ba tháng trước vừa mới hiện thế một cách vội vàng, cũng không cách nào thấy rõ chân dung, thật sự không thể nhìn kỹ.
Lý Mang Sơn hâm mộ nói một câu.
Ba Mộc mỉm cười nói:
- Sợ là rất khó, dùng thực lực của Lý Vân Tiêu cũng không thể làm kiếm này hiện ra, chúng ta muốn nhìn cũng không được.
Kiếm quang không ngừng có ma ha cổ văn lập loè, chúng xoay tròn sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808626/chuong-3490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.