Thần sắc Thiên Chiếu Tử kích động, nếu mạch cố ý muốn ra tay, hắn sẽ liều mạng ngăn cản.
- Ta sinh ra trong thuật đạo vô tận, kính xin Mạch đại nhân tôn trọng tôn nghiêm và vinh quang của thuật luyện sư.
Viên Cao Hàn tiến lên, đứng sóng vai với Thiên Chiếu Tử, ngưng trọng nói:
- Nếu ngươi ra tay ngăn cản, mặc dù có thể cứu mạng của nàng, nhưng đời này nàng sẽ không tha thứ cho ngươi.
- Tế luyện chín đạo tử lôi, mười vạn năm qua chưa bao giờ thấy qua. Ngả tiên sinh có cuộc chiến hôm nay đã chiếu rọi muôn đời rồi.
Ba Mộc cũng thở dài nói:
- Nếu đổi là ta, ta cũng lựa chọn như vậy.
Huyết quang ảm đạm, Mạch lúc này cũng đau lòng không nhỏ.
Hắn không phải thuật luyện sư, nhưng hắn hiểu được tâm tình của bọn họ.
Mạch biến lại thân thể, không có ra tay, bi thương nhìn tử lôi giáng xuống, đánh vào thân thể gầy yếu kia.
Đám người Thiên Chiếu Tử thở ra một hơi, ánh mắt nhìn qua phía trước, trong mắt đầy kính ý vô hạn nhìn thuật luyện sư vĩ đại dẫn đường cho bọn họ.
Mặc dù không thể đi tới nhưng lại hướng tới.
Tử lôi thứ chín là vinh quang của thuật luyện sư.
Đây chính là lực lượng Thiên ĐẠo, nhân lực không thể sánh bằng. Nhưng có thể dẫn động nó đủ để sánh vai thánh hiền cổ kim.
Lý Vân Tiêu dừng ấn quyết, hắn nhìn về phía trước mặt, hắn khom người thật sâu.
Đây là kính ý cao nhất với Ngả.
Dưới tử lôi giáng xuống, thân ảnh nhỏ gầy kia làm mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808622/chuong-3486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.