Mặc dù mũi nhọn đã lộ ra ngoài, kiếm quang như nước, sáng tới mức người ta khó mở mắt ra, cả chuôi kiếm giống như giọt thủy ngân lớn, không phải đúc ra, mà là một khối như vậy.
- Kiếm như nước chảy, ẩn giấu hào quang trong đó!
Linh Mục Địch kinh ngạc nói một câu.
Mọi người nghe Linh Mục Địch chỉ điểm, lập tức hiểu ý của "Hàm quang" là gì.
Tuy Thiên Chiếu Tử có bảo kiếm trong tay, lại không biết lai lịch, vội hỏi:
- Mục Địch đại nhân, kiếm này lai lịch gì?
Linh Mục Địch thu hồi ánh mắt thường thức, hồi tưởng nói:
- Đây là bội kiếm của Giới Vương đại nhân. Giới Vương đại nhân cũng không phải là người sử dụng kiếm, cũng chưa bao giờ dùng kiếm này chiến đấu qua, lại ưa thích đeo kiếm này bên người.
- Như vậy có thể chứng minh kiếm này bất phàm.
Thiên Chiếu Tử thở dài:
- Đáng tiếc ta cũng không phải người sử dụng kiếm, đợi tí nữa đưa cho Vân thiếu.
Trong nội tâm mọi người hâm mộ không thôi, phần lễ vật này thật sự quá lớn.
Đinh Linh Nhi tiến lên, cười nói:
- Linh Nhi thay Vân đại ca cảm tạ đại nhân.
Thiên Chiếu Tử mỉm cười, nói:
- Nên thế!
Linh Mục Địch lại nhìn qua Đoan Mộc Hữu Ngọc, nói:
- Không biết Ngọc công tử lấy được vật gì?
Mọi người đều nhìn về phía Đoan Mộc Hữu Ngọc.
Đoan Mộc Hữu Ngọc xấu hổ, nói:
- Hai người các ngươi bắt được thứ tốt, mà ta lại không biết nó là thứ gì.
Đoan Mộc Hữu Ngọc vươn tay, mở năm ngón tay ra, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808609/chuong-3473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.