Linh Mục Địch nói:
- Nếu ngươi đã quyết ý thì ta không tiện nói nhiêu, nhưng có thể kêu Thiên Chiếu Tử, Mục Tinh đại nhân lại đây thảo luận.
Lý Vân Tiêu nói:
- Vậy là tốt nhất.
Linh Mục Địch nói:
- Ta triệu tập mọi người đến đây ngay, cùng nhau bàn bạc một phen. Dù sao thuật luyện sư đỉnh cao của hai tộc quyết đấu trừ ích lọi cho Thiên Vũ Minh ra còn liên quan vinh dự hai tộc, không thể qua loa.
Linh Mục Địch cũng là thuật luyện sư, Đâu Suất Thiên Phong do gã luyện chế ra, nên rất xem trọng đạo này.
Rất nhanh, trong một gian mật thất tụ tập hơn mười vị thuật đạo đại sư. Đỉnh coan hất đương thời.
Ai nấy biểu tình trầm trọng châu đầu ghé tai nói thầm.
Linh Mục Địch nói:
- Mọi người đã biết ngọn nguồn sự việc rồi, ta hy vọng minh chủ có thể tất thắng, các vị thấy thế nào?
Thiên Chiếu Tử thở dài:
- Thật khiến người thổn thức và cảm thán, như bỗng trở về ngày xưa, trên Hóa Thần hải vân đoan. Ngày đó thuật đạo nhân tài đông đúc, mãn tọa y quan như tuyết, hiện giờ chỉ còn lại đám người chúng ta.
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện gì cũng có hưng và suy, chỉ cần chúng ta có thể vượt qua ma kiếp lần này, ít ra đổi lấy phát triển mười vạn năm cho Thiên Vũ giới. Nhưng nếu không vượt qua được thì ha ha ha, không có sau này.
Mọi người tim đập nhanh, bắt đầu thảo luận việc luyện chế ba tháng sau.
Thiên Chiếu Tử trầm ngâm nói:
- Ngải có thuật thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808607/chuong-3471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.