- Mợ nó, nhất định là ta đã đắc tội Diệp Kình Vũ vì điều gì đó.
Trong khi Lý Vân Tiêu tuyệt vọng, mưa sao sa từ trên cao rơi xuống vài vài thanh âm không hài hòa vang lên.
Trên bầu trời mấy vạn trương, Lam Nham Chủ đang chém giết với con Kình Thiên Cự Ma, một người một mà cơ hồ là nỏ mạnh hết đà.
Đột nhiên bên cạnh Lam Nham Chủ không gian dao động.
Lực lượng dao động từ một điểm bắt đầu khuếch tán bốn phía, trong khoảnh khắc hiện ra mười bóng người.
Một người giật mình kêu lên:
- Ủa? Đây không phải là tứ vương sao?
Một người khác la lên:
- Ai dà, ta nhìn bộ dạng của hắn sắp chết, sắp thành tử vương rồi.
Lam Nham Chủ biến sắc mặt, đầu mày chất chứa tức giận, ánh mắt sắc bén liếc qua.
Một lão nhân mặc áo xám nhạt, hai tay chắp sau lưng trầm giọng nói:
- Bớt nói linh tinh đi, còn không mau ra tay?
- Rõ!
Chín người khác lập tức hành động, chín công kích cường đại đánh vào người Kình Thiên Cự Ma. Cự Ma vốn đã dầu hết đèn tắt, bị tước thành cây gậy nổ cái bù, thành bột phấn tan biến trên trời.
Lam Nham Chủ nhìn chằm chằm lão nhân áo xám, lạnh lùng gằn từng chữ:
- Lý Mang Sơn!
Một trong tứ vương đảo Huyền Ly, Quang Chi Vương Lý Mang Sơn.
Lý Mang Sơn lạnh lùng nói:
- Lam Nham Chủ, coi chừng đừng để lĩnh cơm hộp.
Lý Mang Sơn giơ tay lên, mộtđoàn sáng vàng nâng trong lòng bàn tay rồi như mưa tên bắn ra.
Đoàn sáng chiếu rọi bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808596/chuong-3460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.