Trác Thanh Phàm lẩm bẩm:
- Phía nam sao... Không biết bao xa...
Trác Thanh Phàm biến mất.
Một lúc sau, trong Vĩnh Sinh chi giới, trên đại lục to lớn lơ lửng. Không gian lung lay, Trác Thanh Phàm lại hiện ra.
Đại lục này không thấy cuối, bên trên toàn là đồi núi toát ra hơi thở cũkxy mục nát như thế giới bị vứt bỏ không thấy chút sự sống.
Nhưng linh khí, năng lượng trên lục địa thì hơn xa chỗ hư vô khác.
- Chắc là đây rồi!
Trác Thanh Phàm mừng rỡ chạy nhanh như bay.
Trác Thanh Phàm khựng lại cách mặt đất chưa tới ngàn thước, con ngươi co rút, phát hiện đằng trước có lực lượng kết giới cực kỳ nguy hiểm.
Khóe môi Trác Thanh Phàm cong lên, biến mất trong hư không sau đó đạp trên lục địa đảo Huyền Ly.
- Ủa?
Giữa hư không truyền đến tiếng kêu giật mình, một nam nhân vạm vỡ cao chín thước xuất hiện trước mặt Trác Thanh Phàm.
Chân mày thột o cau lại, nam nhân quát to:
Ngươi là ai? Vào bằng cách nào?!
Trác Thanh Phàm 211e nói nhiều, trực tiếp đưa ra lệnh bài Lam Nham Chủ cho mình để đối phương xem:
- Ta có chuyện muốn gặp đảo chủ.
Nam nhân thấy lệnh bài thì giật mình kêu lên:
- Tứ vương!
Sau khi xác nhận hàng thật, nam nhân nói:
- Đi năm mươi dạng phía đông nam liền tới.
Nam nhân nói xong lắc người biến mất.
Trác Thanh Phàm cũng biến mất tại chỗ. Cùng lúc đó, cách hơn năm mươi dặm, một tòa đại điện màu trắng đơn giản xuất hiện trước mắt Trác Thanh Phàm.
Bốn phía rải rác kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808586/chuong-3450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.