Lạc Xuân Nhu không chịu, nàng la lên:
- Cung chủ có từng nghĩ tới nếu chỉ huy không tốt thì cơ nghiệp mấy vạn năm của Thần Tiêu cung sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!?
Khúc Hồng Nhan giận dữ nạt lại:
- Bản cung chính là cung chủ, đang đánh trận không cho phép ngươi lắm miệng, còn nói bậy bà thì ta giết ngươi ngay bây giờ!
Mặt Khúc Hồng Nhan lạnh lùng, sát khí ngưng tụ chấn nhiếp Lạc Xuân Nhu.
Nếu là bình thường thì Khúc Hồng Nhan lười để ý, dù uy nghiêm bị tổn hại thì nàng cũng không xem trọng.
Nhưng giờ này khắc này, quân lệnh như núi, chưởng môn nói một câu không cho phép phản đối, huống chi đang lúc nguy cơ thế này.
Lạc Xuân Nhu biến sắc mặt, cảm nhận lạnh lẽo, biết Khúc Hồng Nhan giận thật. Lạc Xuân Nhu không dám nói nhiều, cầu xin nhìn Di Chỉ Hàn.
Di Chỉ Hàn biết sự việc quan trọng, lòng trách thầm Lạc Xuân Nhu bướng bỉnh không chừa chút mặt mũi cho chưởng môn. Di Chỉ Hàn liếc xéo Lạc Xuân Nhu, làm nàng ngoan ngoãn im miệng.
Trần Ssoạn Thiên tiến lên nói:
- Đao Kiếm tông của ta nguyện trợ giúp một tay.
Lư Nguyên trưởng lão Long gia lên tiếng:
- Long gia ta cũng nguyện trợ giúp một tay.
Linh Mục Địch nói:
- Vậy thì rất tốt. Liên hợp sức ba nhà các ngươi dù không đánh lại nhưng ít ra có thể bám giữ một con Kình Thiên Cự Ma.
Khúc Hồng Nhan vốn muốn từ chối nhưng Linh Mục Địch đã lên tiếng thì nàng không tiện phản đối.
Linh Mục Địch nói:
- Các vị hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808583/chuong-3447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.