Trong khe hở vang tiếng động ầm ĩ, như thể đường hầm bị lay động. Bốn vị Ma tôn biến sắc mặt, cùng bắt ấn ổn định đường hầm.
Vài ma ảnh to lớn chậm rãi tiến lên trong khe hở, các tiếng Ma tộc kinh khủng gào thét vang lên, chạy tứ tán.
Bên ngài khe hở, Ma tộc Lam bộ trốn về núp ngay lối vào khe hở, không dám tái chiến.
Ảnh chiếu Cung đứng trước khe hở đốc chiến, lạnh lùng nhìn đám Ma tộc thụt lùi:
- Ai rút lui là sỉ nhục của bản tộc, trở về sẽ bị xử trảm!
- Cung đại nhân, chúng ta đã ra sức chém giết. Tuy Lam bộ xung phong nhưng tại sao không thấy người của bốn bộ khác? Đây rõ ràng là khiến chúng ta chịu chết!
Một Ma Quân căm hờn tuyệt vọng, bất chấp xúc phạm uy nghiêm của Cung, giận dữ nói:
- Tuy Lam đại nhân chết, chúng ta không còn chỗ dựa nhưng dù gì là một lực lượng Ma giới. Mấy vị đại nhân không thể xem đại cục làm trọng, cứ phải khiến chúng ta chết hết mới cam lòng sao?
Cung lạnh lùng nhìn Ma Quân đó, lạnh lùng cười:
- Các vị bớt giận đi, tuyệt đối đừng nghĩ bậy, sao chúng ta có thể để các vị vột ội chịu chết? Các vị hãy nhìn ra sau liền biết chúng ta không hề bỏ mặc các vị.
Nhiều Ma Quân nhìn ra sau, trong khe hở truyền đến hơi thở khủng bố như có Ma tộc to lớn đang tiến lên, mỗi bước chấn khe hở run rẩy.
- Đó là...!
Một Ma Quân cuồng hét:
- Kình Thiên Cự Ma!
- Cái gì? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808581/chuong-3445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.