Dận Vũ tức bể phổi, chửi ầm lên:
- Lý Vân Tiêu, ngươi còn muốn mặt không?
Tù thì thào:
- Bản tâm...
Mắt Tù bắn ra sát khí vô biên giơ tay đánh vào Dận Vũ.
Thủy long luôn cảnh giác bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tiếng rồng ngâm chấn động chín tầng mây lao hướng Tù.
Bùm!
Hai người đều là long tử, cùng là thân thể tạo hóa cảnh, khi va chạm thì trời sụp đất nứt, lực lượng khủng bố chấn động hóa thành từng cơn gió tứ tán.
Lòng Lý Vân Tiêu vừa mừng vừa sợ. Bỗng dưng tăng thêm một trợ thủ, giật mình vì uy lực tạo hóa cảnh khủng khiếp như thế.
Dận Vũ tức muốn gào rú, gã rống to:
- Ái nhi của ngô, tam tử Tù, ta là phụ vương của ngươi, sao ngươi có thể giơ đao hướng ta? Lý Vân Tiêu mới là kẻ thù chung của chúng ta!
Khuôn mặt Dận Vũ chính khí, trong mắt tràn đầy nhân từ, tình phụ thân.
Tù lẩm bẩm lặp lại mỗi từ:
- Phụ vương... Dận Vũ... Giết giết giết!
Sát khí ngày càng đậm hơn, một chút nghi hoặc cũng quét sạch, chỉ còn sát ý kiên quyết.
Bùm!
Hai vị long tử chém giết trên bầu trời, đánh đến trời sụp đất nứt, long uy kích động tứ phương.
Nhưng thủy long luôn là trạng thái thân rồng, tuy rằng thực lực mạnh mẽ lại không đủ linh hoạt.
Tuy Tù là thân người nhưng ý thức mơ hồ, thuần túy dựa vào sát khí và phản ứng bản năng mà kịch chiến. Nhưng toàn là mạnh mẽ cứng đối cứng, đánh đến phong vân biến sắc.
- Ha ha ha!
Lý Vân Tiêu không kiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/808527/chuong-3391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.